ĐỢI CHỜ - Trang 133

người quan trọng nào đó? Một bác sĩ nội trú có vẻ mệt mỏi đang truyền
máu cho một bà già. Không ai rên siết, không ai phàn nàn, không ai hỏi vì
sao họ phải nằm ngoài hành lang. Katia đi tới phía một tấm bảng, trên đó
có hai chữ “Cấp cứu”.
“Em phải có vẻ tự nhiên của một người quen thuộc nơi này”. Anh ta đã bày
vẽ cho nàng như thế lần đầu tiên. Chiến thuật ấy tỏ ra rất hữu hiệu, và sẽ
mãi mãi hữu hiệu.
Một cái phòng họp được cải tạo thành phòng đợi, có một cái bóng đèn mờ
như đèn chong đêm. Trên bệ, một nữ y tá trưởng ngồi ngất ngưởng trước
một hàng dài bệnh nhân đang xin nhập viện. Trong bóng tối lờ mờ của gian
phòng, người bệnh rên siết, nói thì thầm hay dỗ dành con cái của họ. Trong
không khí phảng phất mùi thuốc sát trùng, mùi rượu, mùi máu đông.
Nàng đợi mười phút. Một lần nữa nàng lại nghĩ đến Barley. “Nét nhìn
thành thực và nồng nhiệt của ông ta, cái vẻ vừa can đảm và đồng thời tuyệt
vọng của ông ta. Vì sao mình đã không cho ông ta biết số điện thoại riêng
của mình? Bàn tay của ông ta trên cánh tay mình như thể luôn luôn còn ở
chỗ đó. Ông ta đã nói: Vì bà mà tôi đến đây”. Nàng nhận ra cái ghế gãy gần
bên cửa ở phía sau cùng, nơi đó có một cái bảng đề “Toa-lét”, nàng ngồi
xuống đó và nhìn chung quanh mình. “Người ta có thể chết ở đó mà chẳng
có ai them hỏi tên gì” - Yakov đã nói như thế. Đó là cái cửa phía sau của
một cái buồng nhỏ của phòng cất áo mũ, rồi đến toa lét. Katia lẩm bẩm nhớ
lại cái máy điện thoại để trong phòng ấy, nhưng chẳng aidùng, vì chẳng ai
biết nó ở đấy. Một cách chính thức, người ta không thể gọi điện thoại trên
đường dây trực tiếp, nhưng đường dây này đã được đặt cho một bác sĩ có
quyền thế, để ông ta có thể liên lạc với thân chủ riêng và bồ của ông ta, cho
đến ngày ông ta bị đi đày. Một anh chàng dốt nát, chẳng biết gì, đã để nó
sau một cái cột trụ, nên không ai thấy, và nó luôn luôn vẫn có ở đó cho đến
bây giờ.
“Nhưng làm sao anh biết được những chỗ như thế? Nàng đã hỏi anh ta. Cái
lối vào ấy, cái xó ấy, cái chỗ điện thoại ấy, cái chỗ phải ngồi và chờ đợi…
Làm sao anh biết được tất cả các điều ấy?”
“Tôi đi lang thang - anh ta trả lời, và nàng hình dung anh ta lang thang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.