ĐỢI CHỜ - Trang 162

sơ mi, bí tất, nói tóm lại tất cả. Và đâu có phải chúng tôi đã bàn bạc với
nhau trước. Đây là một cử chỉ tự phát. Có những bạn làm hơn thế nữa, nhất
là người Mỹ. Tôi nghe nói có một chú Sam đề nghị kết hôn ngay với một
thiếu nữ thích đi nước ngoài bằng mọi cách. Tôi, tôi không làm điều đó.
Tôi không thể làm. Tôi là một người yêu nước.
Và tôi có cho ông ta vài thứ. Ông biết không, anh chàng Yokov đứng ở tận
phía sau và đã lôi kéo sự chú ý của tôi với thái độ rụt rè của ông ta. Tôi đã
nói với ông ta:" Này, ông bạn Yakov, bạn làm gì mà quá nhút nhát thế! Tôi
có cái này biếu bạn để làm kỷ niệm".Một dao cạo điện với pin và một cái
sạc điện, tất cả để trong cái hộp thật xinh. Nhưng Yakov không lấy gì làm
thích thú lắm. Ông ta để cái hộp xuống một góc bàn và tiếp tục đi chung
quanh tôi với vẻ lưỡng lự. Thấy thế, tôi hiểu rằng ông ta cũng muốn tặng
tôi một cái gì đó: một hòn đá gói trong mảnh giấy báo. Ở bên kia, lẽ tất
nhiên không có giấy gói hoa hòe hoa sói. " Đây là một mảnh của đất nước
tôi - ông nói - để tỏ lònh cám ơn về bài diễn văn của ông ". Ông ta muốn tôi
yêu mến những gì tốt đẹp của đất nước ông ta. Ông ta nói tiếng Anh còn
hay hơn cả chúng tôi. Tôi phải thú thật là tôi hơi lúng túng. Tôi đã giữ hòn
đá đó rất lâu, mãi cho đến khi vợ tôi liệng nó đi trong một dịp dọn dẹp,
tổng vệ sinh nhà cửa vào mùa xuân. Nhiều lần tôi định viết thư cho Yakov,
nhưng rồi tôi không viết. Ông ta kiêu ngạo theo cái lối của ông ta, cũng như
nhiều người khác. Nhưng tất cả chúng tôi, họ và chúng tôi, đều tin rằng
khoa học sẽ chi phôi thế giới. Điều đó bây giờ đã thành hiệu lực, nhưng
không giống như chúng tôi quan niệm lúc bấy giờ.
- Yakov có viết thư cho ông không? - Ned hỏi.
- Tôi biết trả lời ông như thế nào đây! - Wintle trả lời sau khi suy nghĩ kỹ -
Tôi làm sao biết được ông ta không viết hay có viết, mà thư không đến
được với tôi vì đã bị tịch thu. Chỉ có điều là tôi không nhận được bức thư
nào của ông ta cả.
Tôi lấy ra một tập ảnh và đưa cho Ned. Ned đưa cho Wintle. Wintle ngắm
nghía từng tấm ảnh một và đột nhiên kêu lên:
- Đúng là ông ta rồi! Đúng là Yakov rồi! Người đã tặng tôi hòn đá.
Ông ta trả lại tấm ảnh cho Ned và nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.