ĐỢI CHỜ - Trang 164

và bánh quy. Craig nói chuyện một cách hăng hái như thể ông muốn gấp rút
nói cho ông những tin tức mà ông đang nắm giữ
- Tôi nghe nói mấy tên găngxtơ ở cơ quan VAAP đã làm trở ngại công việc
của ông . Ọng đã biết họ muốn gì hay không muốn gì chưa? Ông đã đạt
được điều gì chưa, hay họ còn làm khó dễ, để buộc ông phải làm theo ý họ?
Ở đây người ta rất quan liêu, thích làm oai, làm phách. Rất ít khi người ta
đạt được một sự giao dịch đích thực. Lợi nhuận là một khái niệm mà họ
không hề biết đến cũng như sự nhanh chóng trong công việc. Tất cả đều
tiến triển chậm như rùa bò. Một sự trì trệ nan y cộng thêm những dự định
không tưởng. Làm sao họ có thể thoát khỏi vòng khó khăn với một nền
kinh tế căn cứ trên sự trì trệ, lối sống tập đoàn và nạn thất nghiệp được che
dấu? Câu trả lời: Họ không thoát khỏi vòng khó khăn được. Hỏi: Khi nào
họ quyết định thoát khỏi vòng khó khăn? Câu trả lời: Chỉ có Trời mới biết!
- Tôi cám ơn ông đã nói cho tôi biết ý kiến về công việc của tôi ởn đây-
Barlay nói - Cái điều rủi ro mà người ta phải ganh chịu trong cái nghề của
tôi là thấy mình bị cắt các nguồn trợ cấp. Ông có bằng lòng cho tôi giới
thiệu ông một chút với tất cả mọi người ở đây hay không? Nếu không,
người ta sẽ không bao giờ tha thứ cho tôi tại Bộ Tư Pháp.
Với một cái gật đầu ra hiệu, Craig kéo Barley đi dọc theo một hành lang
dài, đến tận một cánh cửa sắt. Cửa mở ra và đóng lại sau khi hai người đã
vào bên trong.
" Craig là liên lạc của ông", Ned đã nói với Barley như vậy.

* * *

Mới đầu, Barley có cảm giác như đang ở trong một phòng giam kín tối mò,
rồi nghĩ rằng đó là một phòng tắm hơi, vì chỉ có một chút ánh sáng, nơi một
góc sàn, và trong không khí có phảng phất mùi nhựa thơm, cảm thấy có
một sự chòng chành dưới chân mình, ông nghĩ rằng phòng tắm hơi đưọc cất
trên cột trụ nhà sàn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.