ĐỢI CHỜ - Trang 166

- Tôi không muốn dùng mưu mô quỷ quyệt với ông ta, tôi sẽ nói chuyện
một cách hết sức thành thật, hoặc là sẽ không nói gì hết.
- Đó đúng là điều Ned mong muốn, Paddy nói quả quyết. Chúng tôi muốn
cho Geothe tất cả những gì ông ta muốn.
- Chúng tôi cũng thế - Cy nhấn mạnh thêm.
- Potomac Boston đang hợp tác với ông. Người phụ trách công việc xuất
bản là ông Henziger. Phải không?
- J.P Henziger - Barley đáp.
- Ông biết ông ta?
- Chỉ biết tên trong hợp đồng mà thôi.
- Đó là những gì ông biết về ông ta?
- Chúng tôi nói chuyện với nhau vài lần bằng điện thoại. Ned cho rằng để
người ta nghe chúng tôi nói chuyện với nhau trên đường dây xuyên từ Đại
Tây Dưong là một điều tốt.
- Nhưng ông không hình dung được ông ta là người như thế nào, phải
không? - Paddy hỏi với cái lối của ông ta là buộc người đối thoại trả lời
một cách thật rõ ràng, minh xác.
- Tôi chỉ biết tên của ông ta, biết ông ta có một tài khoản vững vàng trong
nhà băng, ông ta có văn phòng ỏ Boston, và biết giọng nói của ông ta ở đầu
kia đường dây. Tất cả chỉ có thế.
- Và ở đây, trong lúc ông nói chuyện với những người khác, thí dụ
Zapadny, ông đã không tả J.P henziger như một thứ quái vật chứ? Ông đã
không hóa trang cho ông ta với một bộ râu giả, một cái chân giả chứ?
Barley suy nghĩ một lát, nhưng hình như thật sự không hiểu câu hỏi.
- Không? - Paddy cố hỏi cho bằng được.
- Không. Barley lắc đầu đáp.
- Nếu thế thì, đây là sự dàn cảnh: ông J.P. Henziger, nhà xuất bản Potomac
Boston, trẻ trung năng nổ, nhiều tham vọng, nhân dịp đi du lịch Châu Âu
với vợ ông ta. Hai vợ chồng đã đến Helsinki (3) ở tại khách sạn Marski.
Ông biết khách sạn Marski?
- Tôi đã có uống rượu ở đó - Barley thú nhận với vẻ ngượng ngập.
- Và với tính hân hoan của người Mỹ, ông bà Heiziger chợt có ý nghĩ làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.