ĐỢI CHỜ - Trang 163

- Ông hãy nhìn đi. Nhìn kỹ đôi mắt ấy. Và sau đó, ông có dám nói với tôi
rằng đó không phải là một người trầm tư mặc tưởng?
Chụp lại trong tờ báo chiều của Leningrad, số ra ngày 5 tháng giêng năm
1954 do ban chụp ảnh của chúng tôi làm. Tấm ảnh đúng là ảnh của Yakov
Yefremovitch Saveleiev, một thiên tài.
Có những tấm ảnh khác mà Ned kiên nhẫn đưa cho Wintle nghiên cứu để
đánh lạc hướng ông ta, cho đến khi ông ta chắc chắn rằng trong đầu óc của
Wintle, Saveleiev cũng chỉ là một cái tên trong biết bao nhiêu cái tên khác
mà thôi.
- Tài thật, các ông đã dấu rất khéo con chủ bài của các ông ở giữa đống bài
- O Mara đã nói với chúng tôi như thế khi tiễn chúng tôi ra xe một lát sau
đó.

* * *

Cờ nước Anh treo một cách buồn bã trong sân trước của tòa đại sứ Anh
Quốc. Nơi cửa ra vào, hai cảnh sát viên Nga xét giấy thông hành của
Barley mặc một cái áo mưa màu hạt dẻ, dầm dề nước mưa.
- Ôi, thời tiết khắc nghiệt thật!- Một phụ nữ mặc váy kiểu Xcốtlen thật đẹp
kêu lên. Cô ta đứng đợi Barley trong tiền sảnh - Chào ông. Tôi là Felicity.
Và thưa ông ... Ông đúng là người tôi đang đợi, phải không? Thưa ông
Blair, ông tùy viên kinh tế đang chờ ông.
- Tôi tưởng phòng kinh tế ở lầu bên kia.
- Không, bên đó là phòng thương mại.
Barley đi theo cái váy phấp phới của cô ta trong cầu thang. Ông tùy viên
kinh tế, người Xcốtlen, tên là Craig.
- Ông Blair! Ông có mạnh khỏe không? Mời ông ngồi. Ông dùng trà hay cà
phê?
Craig lấy cái áo mưa của Blair, treo lên một cái giá. Trên bàn giấy của ông
ta có treo ảnh của Nữ hoàng mặc đồ cưỡi ngựa. Felicity đem đến nước trà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.