ĐỢI CHỜ - Trang 218

không nên lấy làm ngạc nhiên về thái độ thờ ơ của ông ta. Barley vẫn đăm
đăm nhìn biển cả. Có thể ông ta chợt thấy một chiếc thuyền nhỏ bị đắm
chăng? Điều đó xảy ra với mọi người ở đây. Nếu người ta nhìn kỹ biển cả,
ở ngoài khơi bang Maine, cuối cùng rồi người ta luôn luôn thấy một mảnh
buồm, một mảnh vỏ tàu, một cái đầu của một người bị đắm tàu, hay một
bàn tay giơ lên cầu cứu, để rồi chìm lỉm dưới các đợt sóng không còn trồi
lên nữa. Phải thời gian sau mới ý thức được rằng thật sự đó là những con cò
trắng và những con chim cốc bói cá.
Nhưng Ned trong lúc bồng bột, cảm thấy khó chịu vì sự thờ ơ của Barley.
- Barley, ông lại trở qua Matxcơva! Đó là điều ông mong muốn không phải
sao? Hãy đi cho đến tận cùng của công việc này.
Đến lúc ấy, Barley mới ý thức được rằng mình đã làm mất lòng Ned, nên
mới quay người lại để mỉm cười với ông ta.
- Vâng, ông bạn thân mến, đó đúng là những gì tôi ao ước.

Chú thích:
(1) West Point: Trường đào tạo sĩ quan bộ binh và không quân Mỹ - ND.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.