ĐỢI CHỜ - Trang 29

- Khi nào ông muốn cũng được. - Landau đáp.
- Không bao giờ được để đến ngày mai… Bây giờ, ông có bằng lòng
không?
- Ned, ý kiến của ông rất hay!
- Tôi cho xe đến đón ông ngay lập tức. Ông hãy ở nhà và đợi tiếng còi. Sẽ
là một chiếc Rover màu xanh lục, biển số B. Tài xế tên là Sam. Nếu ông có
chút nghi ngờ nào, hãy bảo anh ta xuất trình chứng minh thư. Và nếu như
thế vẫn chưa đủ, thì hãy gọi số điện thoại ghê trên chứng minh thư ấy được
chưa?
- Người bạn chung của chúng ta mạnh giỏi chứ? - Landau hỏi, nhưng Ned
đã cúp máy.

Hai phút sau tiếng còi vang lên. Sự thật thì chiếc xe đã đợi nơi góc đường,
Landau nghĩ trong lúc bước xuống cầu thang như đang đi trong một giấc
mộng. Được rồi, ta đang ở trong tay những người nhà nghề, Landau thầm
nghĩ. Anh ta được đưa đến một ngôi nhà nằm trong một ốc đảo vừa mới
được sửa sang lại tại khu phố sang trọng Belgravia. Vào lúc hoàng hôn
trắng lấp lánh như mời gọi Landau. Lâu đài của những quyền lực bí mật cai
trị sự tồn tại của chúng ta. Ở cửa, một tấm bảng đồng láng bóng, đề chữ:
“Cơ quan liên lạc với người nước ngoài”. Khi Landau bước chân lên các
bậc cấp và bước vào nhà, một người mặc đồng phục liền đóng cửa lại.
Landau thấy một người đàn ông bước tới để đón tiếp mình. Ông ta người
dong dỏng cao, độ bốn mươi tuổi, nghiêm nghị và khỏe mạnh. Landau đánh
giá cao cái bắt tay nhã nhặn nhưng cứng rắn, như cái bắt tay của một sĩ
quan hải quân.
- Tuyệt vời, Niki! Mời vào.

Một giọng nói khả ái không phải khi nào cũng đi đôi với một khuôn mặt
khả ái, nhưng Ned có cả hai cái đó. Đi theo ông ta đến cài bàn giấy hình
bầu dục, Landau có cảm giác rằng con người này luôn luôn sẽ đứng về phía
mình. Landau nhận thấy nhiều chi tiết nơi Ned làm cho anh ta có cảm tình
ngay lập tức: cái vẻ duyên dáng và tế nhị, sự quả quyết bình tĩnh của một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.