ĐÔI ĐIỀU VỀ ANH - Trang 113

“Cô nghĩ cô nên hưởng hơn một nửa à?”

“Tôi nghĩ mình nên hưởng tất.”

“Làm thế quái nào tôi có thể chấp nhận như thế chứ?”

“Bởi vì nếu anh không đồng ý, tôi sẽ đưa cho Hodges cuộn băng này

và nói với ông ta rằng toàn bộ chuyện này là ý của anh.” Cô ta nói.

“Cô làm cứ như ông ta sẽ tin điều ấy đấy.”

“Đàn ông tin vào nhiều điều mà họ không nên tin khi họ suy nghĩ với

cái ấy của họ đấy!” Mandy vẫy vẫy cuộn băng ghi âm. “Hơn nữa, ông ta
cũng chẳng cần phải tin tôi. Tôi có tất cả ở đây. Tôi rất thích cái cách cuộn
băng nhỏ này, nó có thể làm cho mọi việc có vẻ là ý của anh – kiểu như anh
đang thuyết phục tôi tham gia vào kế hoạch này. Tất nhiên, đó là những gì
tôi sẽ nói với Hodges và cả cảnh sát nữa.”

Grant biết rằng lẽ ra mình nên lo lắng, thậm chí là hoảng loạn. Nhưng

thay vào đó, anh lại cảm nhận được một luồng khí giận dữ bắt đầu bùng
cháy trong cơ thể mình. Bỗng nhiên anh thấy bình tĩnh một cách lạ lùng.

“Tôi sẽ không từ bỏ một nửa của mình.” Anh đáp.

Mandy cười khinh bỉ. “Một nửa! Cứ như là anh xứng đáng được một

phần mười số tiền này vậy. Tôi bày ra việc này, tôi làm tất cả mọi việc.
Điều duy nhất tôi cần ở anh là đảm bảo Hodges sẽ không tìm đến cảnh sát.
Và anh vẫn sẽ làm thế, trừ khi anh muốn ngồi tù hai mươi năm vì tội tống
tiền một viên chức liên bang. Bởi vì nếu tôi làm việc đó, tin tôi đi, anh vẫn
sẽ phải ngồi tù thôi.” Cô ta nở một nụ cười. “Xin lỗi, Grant. Nhưng như
chúng ta đã nói, đây là vụ chỉ làm một lần thôi. Tôi phải tận dụng nó triệt
để.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.