ĐÔI ĐIỀU VỀ ANH - Trang 137

thích giày của cô ta nhưng thế thì đã sao chứ? Toàn bộ chuyện này đối với
anh nghe có vẻ giống như một cuộc gặp gỡ vớ vẩn thì đúng hơn, chẳng có
nghĩa lí gì cả.

“Tôi tự hào về anh, Jack ạ!” Wilkins nói sau khi Kamin và Phelps đi

khỏi. “Không hề có một ánh nhìn quắc mắt nào.”

“Chúng ta vẫn nói về việc quắc mắt đấy à?”

Trước khi Wilkins kịp trả lời thì điện thoại của Jack lại đổ chuông.

Anh bắt máy. “Pallas nghe đây!”

Ở đầu dây bên kia, nhân viên trực điện thoại của văn phòng báo với

anh rằng Collin McCann đang chờ anh ở đầu dây bên kia.

Jack nhíu mày. “Nối máy cho anh ta!”

“Tôi xin lỗi vì đã làm phiền anh.” Collin nói ngay khi được nối máy.

“Nhưng việc này là về Cameron và tôi không biết gọi ai khác nữa ngoài
anh. Tôi biết việc cô ấy có liên quan là bí mật.”

“Có gì không ổn à?” Jack hỏi. Nghe thấy vậy, Wilkins ngước nhìn.

“Có thể là không có gì.” Collin trả lời. “Tối nay, cô ấy có cuộc hẹn. Có

thể cô ấy chỉ… bận thôi.”

Jack nghiến răng. Nếu thêm một người nữa đề cập đến cuộc hẹn chết

tiệt này thì… “Nhưng sao?”

“Cô ấy không nghe điện thoại. Tôi đã gọi nhiều lần và tôi chỉ nhận

được hộp thư trả lời tự động của cô ấy thôi.”

“Có thể cô ấy đã tắt máy.” Jack nói. Rất có thể không muốn bất cứ

điều gì làm gián đoạn buổi tối với Max – người rõ ràng rất tôn thờ giày của
phụ nữ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.