ĐÔI ĐIỀU VỀ ANH - Trang 143

một vài tin hồi âm nữa nên cô để điện thoại ở chế độ im lặng bởi không
muốn làm phiền những vị khách khác vì những tiếng chuông báo tin nhắn.
Thành thật mà nói, cô làm thế cũng bởi không muốn Max làm phiền.

Uống rượu xong, Cameron nhìn ra ngoài cửa sổ, ngắm vẻ đẹp của hồ

và suy tư về những điều mà một phụ nữ độc thân ở độ tuổi ba mươi thường
nghĩ tới khi ngồi một mình ở nhà hàng. Bạn thân của cô sắp kết hôn nhưng
cô không có ai đi cùng đến đám cưới cả. Không có ai để chia sẻ khoảnh
khắc ấy, ngoài Collin ra, nhưng cậu ấy thì khác. Đó cũng không phải là
chuyện gì to tát khi so với những vấn đề nghiêm trọng mà cô gặp phải gần
đây nhưng tất nhiên, cô sẽ không phàn nàn gì nếu như đó là ý trời.

“Chuyện gì xảy ra với Max à?”

Nghe giọng nói ấy, Cameron ngạc nhiên nhìn lên và thấy Jack đang

đứng cạnh bàn cô.

Cameron nhíu mày. “Anh đang làm gì ở đây?” Hoàn hảo! Đúng người

đàn ông cô muốn gặp vào lúc này.

“Điện thoại cô có vấn đề gì à mà không thấy trả lời?” Jack trông có vẻ

khó chịu. Đúng là đáng ngạc nhiên.

“Nó có vẻ vẫn hoạt động tốt.” Cameron lấy nó ra để kiểm tra. Cô nhận

ra mình đã làm gì. “Ồ… Tôi đã tắt tiếng. Hẳn là tôi đã không nghe được
tiếng rung của điện thoại giữa những tiếng ồn ào của nhà hàng.” Cô ngước
nhìn anh. “Anh đã cố gọi cho tôi à? Có chuyện gì chăng?”

“Collin gọi. Anh ta không thể liên lạc với cô nên thấy lo lắng và gọi

cho tôi. Sau đó, chúng tôi cũng không gọi được cho cô hay nhà hàng nên
tôi đến đây.” Jack nói.

Cameron luồn tay vào tóc, cảm thấy rất mệt mỏi. Thật là một ngày

dài! Cô đã trải qua một buổi chiều với luật sư ở tòa, một lúc chập choạng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.