ĐÔI ĐIỀU VỀ ANH - Trang 167

“Bởi vì cô ta sẽ trả lời không còn tôi thì sẽ không thể làm việc này vào

ngày mai được.” Jack nói. Đó là ngày nghỉ đầu tiên của anh kể từ khi anh
trở lại Chicago và anh đã lên kế hoạch sẽ đưa cháu trai đến bảo tàng hải
dương học Shedd. “Còn thứ Hai thì cô ta sẽ trở lại văn phòng mà tôi thì
không muốn nói chuyện ở đó. Không ai được biết là cô ta đang hợp tác với
chúng ta trong vụ này.”

“Nếu anh muốn gặp cô ta thì cứ thừa nhận, Jack ạ, không sao mà.”

“Chắc chắn rồi, tôi muốn gặp cô ta, để cô ta có thể xem mấy bức ảnh

này.”

Wilkins vỗ vai anh. “Anh cứ bám lấy câu chuyện ấy đi, anh bạn ạ.”

Đôi khi làm một kẻ khó ưa cứng đầu lại khiến anh phải bẽ mặt. Đây là

một trong những lần như thế.

Jack đứng ngoài nhà Cameron, quan sát cảnh tượng. Từ những gì anh

có thể thấy qua cửa sổ, phải có đến ít nhất mười lăm hay hai mươi phụ nữ ở
bên trong.

“Tôi nhớ anh đã nói rằng cô ta có một vài bạn gái đến chơi cơ mà.”

Jack nói với Kamin. Cả hai người họ, cùng với Phelps và Wilkins, đứng
một hàng tựa vào chiếc xe ô tô, nhìn từ bên này đường thì thấy người phụ
nữ tầm tuổi cuối hai mươi hoặc đầu ba mươi, mặc quần bò và đi giày cao
gót, xách túi quà màu hồng bước tới bậc cửa nhà Cameron và nhấn chuông.
Một người phụ nữ mảnh khảnh ăn mặc rất phong cách ra mở cửa. Họ cùng
la lên vui mừng, ôm nhau, rồi cửa đóng lại và tất cả trở lại yên ắng.

Kamin nhún vai. “Vào lúc ấy thì chỉ có một số bạn gái thôi.”

“Anh không cho rằng cần phải gọi điện thoại cho tôi và nói rằng, cô ta

tổ chức tiệc các cô nàng độc thân sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.