ló ra từ sau cửa.
“Thế lúc nào thì người múa thoát y tới?”
Cameron lắc đầu. “Chị nói với em rồi, không có người nào cả.” Cô giữ
cho giọng mình nhỏ lại. Nếu Amy mà nghe được từ “người múa thoát y”
thì cô sẽ phải trả giá đắt. Là phù dâu, cô đã được cung cấp một danh sách
các hoạt động và sự kiện cho bữa tiệc độc thân và một người đàn ông trần
truồng rõ ràng không nằm trong danh sách đó.
Không có gì đáng ngạc nhiên khi cô em họ khác của Amy, Melanie,
cùng thò đầu vào. Giống như loài sam, họ luôn đi theo đôi, nếu bạn thấy
một người thì chắc chắn người kia cũng sẽ xuất hiện ngay sau đó.
“Chúng em nghĩ chị chỉ nói thế để Amy không nghi ngờ gì thôi!”
Melanie nói.
Cameron đã để ý rằng, những cô em họ này sử dụng đại từ nhân xưng
số nhiều “chúng em” một cách lạ lùng và có tính chống đối khi thể hiện sự
không hài lòng với điều gì,
“Vâng, chúng em nghĩ rằng đó chỉ là giả vờ để gây ngạc nhiên cho
mọi người thôi.” Jolene thêm vào.
“Nếu chỉ là vấn đề tiền bạc thì chúng em sẽ vui vẻ chi trả cho việc đó
mà.” Melanie xen vào.
Cameron chẳng nói được gì nữa. Ồ, nhìn xem chỉ vì người đàn ông
trần truồng mà họ sẵn lòng góp thời gian và tiền bạc, hai thứ mà bấy lâu
nay, dứt khoát là họ không mấy sẵn lòng. Nhưng với tinh thần là một phù
dâu, cô nở một nụ cười.
“Không phải là vấn đề tiền bạc đâu. Chị đã hứa với Amy là không có
người múa thoát y nào cả. Chị rất tiếc.” Đổi lại, cô cũng yêu cầu Amy sẽ