“Toàn bộ khu này đều bị mất điện.” Wilkins nói. “Tôi đã nhờ văn
phòng của chúng ta nối máy với công ty điện lực ComEd. Họ nói rằng một
tuyến điện bị ngắt. Một đội của họ đang sửa chữa trong lúc chúng ta đang
nói chuyện thế này.”
Jack bước về phía cửa sổ, nhìn ra ngoài và thấy những tòa nhà xung
quanh cũng tối om. Anh nói vào điện thoại bằng một giọng nhỏ nhẹ. “Có
khả năng nào đây là một việc được sắp đặt không?”
“Có vẻ không. Tôi đã nói chuyện với Giám đốc phụ trách quận này và
cả quản đốc ở hiện trường. Đó là một đường điện ngầm – một đội xây dựng
làm qua đêm đã quá cẩu thả khi cố sửa đường ống nước cho nhà thờ ở bên
kia đường và đào hơi sâu. Đó chỉ là một sự trùng hợp thôi, Jack ạ.”
Nhìn qua cửa sổ, Jack có thể thấy đội xây dựng bên ngoài nhà thờ và
nhiều chiếc xe tải của ComEd. Anh nhìn sang Cameron. Cô vẫn chăm chú
nhìn anh cho đến khi cuộc nói chuyện kết thúc. “Cảm ơn. Chúng tôi sẽ gặp
lại anh ở phòng VIP.”
“Hai người đang ở đâu?” Wilkins hỏi.
“Trong một văn phòng ở tầng ba. Chúng tôi sẽ xuống trong mấy phút
nữa.” Anh tắt máy và giắt súng vào. “Rõ rồi.”
Cameron thở phào nhẹ nhõm. “Thế thì tốt! Việc này dứt khoát không
có trong chương trình tối nay.” Cô ngượng ngập vuốt phẳng lại váy và nhặt
chiếc ví lên. “Vậy chúng ta quay lại với mọi người chứ?”
“Ừ.”
Cameron bước về phía cửa và Jack đi theo sau. Cô với lấy tay cầm, rồi
dừng lại và nhìn xuống vai, chiếc áo len lại tụt khỏi vai cô lần nữa.
“Cảm ơn anh vì…” Cameron dừng lại. “Có gì không ổn à?”