ĐÔI ĐIỀU VỀ ANH - Trang 220

phải phầm bầm tím trên đầu anh. “Thế cậu có làm sao không? Đầu cậu có
đau không?”

Collin sờ vào chỗ sưng lên. “Tồi tệ. Nhưng lòng kiêu hãnh của tớ còn

bị tổn thương hơn nhiều. Tớ rất xin lỗi cậu, Cam. Khi tớ nghĩ tới chuyện tồi
tệ có thể đã xảy ra với cậu... lẽ ra tớ phải bảo vệ cậu tốt hơn.”

Cô cầm tay của anh vào nắm chặt chúng. “Có vẻ như mọi chuyện cũng

không tới nỗi nào.”

“May mà chàng ngự lâm của cậu đã tới kịp thời.” Collin trêu chọc.

Cameron khó có thể quên được hình ảnh Jack nhảy qua cửa kính để

giải cứu cô. Khi họ còn đang ở nhà sau, ngay trước khi xe cứu thương tới,
cô đã để ý thấy một vết cắt trên gò má anh. Khi anh đứng dậy để nhân viên
y tế làm việc, cô nhận ra thêm nhiều vết cắt trên tay anh. Những hình ảnh
hiện rõ trong tâm trí cô như muốn nhắc nhở cô rằng, anh không màng đến
tính mạng của mình cũng là vì cô.

Thám tử Slonsky đứng bên cạnh mấy chiếc xe cảnh sát, nói chuyện

với sĩ quan Harper và Regan. Khi nhìn thấy Cameron đứng bên chiếc xe
cứu thương, ông bèn đi tới.

“Chúng tôi cũng sắp xong việc khám xét ngôi nhà rồi! Người của tôi

sẽ theo cô tới bệnh viện và xin lời khai của cô ở đó.”

“Ồ, chắc chắn họ sẽ làm thế rồi.”

Nghe thấy giọng Jack, Cameron ngay lập tức ngoái lại và nhìn thấy

anh đang đi tắt qua cổng trước, theo sau là Wilkins. Jack bước lại phía
Harper và Regan. “Ai trong số các anh đã kiểm tra phòng ngủ?”

Harper đứng thẳng người lại như để chuẩn bị cho việc tồi tệ nhất.

“Tôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.