ĐÔI ĐIỀU VỀ ANH - Trang 61

Jack cân nhắc điều này. Đúng là phải có ai đó cực giàu đỡ lưng, bởi vì

mình cô ta chắc chắn không thể nào mua được ngôi nhà như thế. Hoặc là
như thế, hoặc là anh đã không đi quá xa khi cho rằng cô được Martino trả
tiền cách đây ba năm.

Wilkins đọc được ý nghĩ của anh. “Đừng cố đi vào lối suy nghĩ đó

nữa! Đó chính xác là thứ đã gây rắc rối cho anh lần trước đấy!”

Jack chỉ vào Cameron vẫn ngủ như chết ở ghế sau. “Chỗ duy nhất tôi

sẽ đi là quay trở lại văn phòng ngay khi chúng ta xử lí xong tình huống này
đây!” Anh nắm lấy tay cầm và mở cửa. “Đi nào, cô Lynde.” Anh nói với
giọng ra lệnh.

Vẫn không có phản ứng gì.

“Cô ta vẫn sống đấy chứ?” Wilkins hỏi, quay ra sau để nhìn.

Jack thò đầu vào ghế sau. Anh ghé sát mặt Cameron và lắng nghe nhịp

thở của cô. “Cô ta vẫn sống.” Anh lay vai cô. “Thôi nào! Dậy đi thôi!”

Vẫn không có phản ứng gì.

“Có lẽ anh nên hôn cô ấy.” Thấy Jack liếc nhìn mình, Wilkins cười

tinh quái. “Này, cách đó có tác dụng lắm đấy, anh bạn ạ.”

Jack quay lại với Cameron và cân nhắc các lựa chọn. Anh có thể cù cô

ta vài lần. Cũng hấp dẫn đấy! Dội nước đá lạnh? Chắc hẳn thú vị lắm đây.
Nhưng theo như những gì anh biết về Cameron, cô ta sẽ vả lại anh bằng cái
sạc pin và anh sẽ lại trở về Nebraska trước lúc mặt trời lặn. Thế nên, anh
chỉ có một lựa chọn duy nhất.

Jack vươn người qua Cameron và hất cái ví của cô lên ghế trước.

“Xem xem có thể tìm thấy chìa khóa của cô ta không?” Anh bảo với
Wilkins.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.