ĐÔI ĐIỀU VỀ ANH - Trang 78

“Ông còn chưa được biết phần bất khả xâm phạm, lầm lì và cả việc

quắc mắt nữa đấy!” Jack nói.

“Quắc mắt gì cơ?”

“Đó là tôi, hẳn thế rồi.”

Wilkins chỉ tay. “Giờ thì đó là một câu tếu!” Anh quay sang Davis.

“Ông nghe thấy điều ấy chứ?”

Davis không trả lời và xoay ghế để gõ gì đó vào máy tính. “Hãy em

Google nói gì… À, đây rồi! ‘Bí ẩn: thể hiện óc hài hước kém’.”

Davis xoay ghế trở lại rồi gật đầu với Wilkins. “Anh biết đấy, tôi nghĩ

từ điển Merriam-Webster nói đúng, Jack, anh đúng là có tính cách kiểu
quắc mắt đấy!” Rồi ông quay sang Wilkins. “À đúng, đó là một câu tếu.
Thường phải mất khoảng một năm để xác định chính xác sự đột phá nho
nhỏ của đặc vụ Pallas trong lĩnh vực hài hước, nhưng rồi anh sẽ làm được
điều đó thôi.”

Đến lúc ấy, Jack mới cố nhớ xem vì cái lí do quỷ quái nào mà anh lại

háo hức quay lại Chicago đến thế. Ít nhất thì ở Nebraska, người ta còn được
thân một chút. “Có lẽ chúng ta nên quay trở lại với các giả thuyết.” Anh
càu nhàu.

“Đúng rồi. Cho nên, giả thuyết thứ nhất của chúng tôi là cô gái lên kế

hoạch tống tiền, có thể cô ta làm một mình hoặc làm cùng ai đó khác và ai
đó có quan hệ với ngài thượng nghị sĩ đã phát hiện ra tất cả sự việc nên đã
giết cô ta để chuyện này không bị tiết lộ.” Wilkins nói.

“Nhưng họ để lại cuộn băng.” Davis cắt ngang.

“Có thể họ không biết cuộn băng thực sự ở trong phòng. Hoặc cũng có

thể họ hốt hoảng sau khi giết cô gái, hoặc có điều gì đó làm họ sợ, chẳng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.