ĐỜI KHÔNG NHƯ LÀ MƠ - Trang 12

trần. Anh vừa cười thật tươi với chúng tôi, cho thấy một nhận thức rõ ràng
về vẻ đẹp của bản thân, vừa xịt nước và lau cửa.

“Rủ anh ấy đi!” Kiki gợi ý trong khi chúng tôi nhìn chăm chú đầy

ngưỡng mộ.

“Anh ta có vợ rồi,” tôi nói, không rời mắt khỏi anh chàng. Nhìn hau

háu vào Eric thế này cũng gần đạt mức thân mật như những gì mà tôi từng
làm với một người đàn ông.

“Hôn nhân hạnh phúc ấy à?” Kiki hỏi, sẵn sàng phá tan một hay hai

gia đình để giành được một người đàn ông.

“Chính thế. Yêu vợ phát điên.”

“Tớ ghét chuyện đấy,” cô lẩm bẩm.

“Tớ biết. Thật bất công.”

Sự hoàn hảo của giới đàn ông có lẽ thể hiện chính ở việc Eric nháy

mắt với chúng tôi. Gửi một nụ hôn gió và kéo miếng giẻ cao su tới lui trên
cửa sổ, bắp vai nổi cuồn cuộn, cơ bụng săn chắc khẽ rung rung, ánh mặt
trời lấp lánh trên mái tóc.

“Tớ phải đi thật đây,” tôi nói, không cử động lấy một thớ thịt. “Tớ

phải thay đồ và nhiều việc nữa.” Ý nghĩ đó làm dạ dày tôi thắt lại. “Kiki,
cậu chắc là cậu không biết có ai có thể đi cùng tớ chứ? Bất cứ ai? Tớ thực
sự, thực sự không muốn đi một mình.”

“Tớ không có, Grace ạ,” cô thở dài. “Có lẽ đáng ra cậu nên thuê ai đó,

như trong phim của Debra Messing ấy.”

“Thị trấn này bé xíu. Một chàng trai bao chắc chắn sẽ nổi bần bật. Với

lại, rất có thể sẽ không tốt cho danh tiếng của tớ. ‘Giáo viên Manning bao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.