ĐỜI KHÔNG NHƯ LÀ MƠ - Trang 66

bằng thịt của Wyatt, biết đâu tôi sẽ làm đám cưới, nhưng liệu tôi có muốn
dùng chiếc váy đã mua vì Andrew không? Không, dĩ nhiên là không. Thế
nhưng nó vẫn yên vị trong chiếc túi hút chân không của mình, tránh ánh
mặt trời để không bị phai màu. Tôi băn khoăn liệu nó còn vừa không. Tôi
đã tăng thêm vài cân từ sau vụ Bỏ Rơi. Hừm. Có khi tôi nên mặc thử.

Tuyệt. Tôi đang dần trở thành bà cô Havisham(1). Tới đây, tôi sẽ ăn

đồ thiu thối và đặt đồng hồ về 9 giờ kém 20.

(1) Nhân vật trong cuốn tiểu thuyết nổi tiếng Great Expectation của

Charles Dicken. Vào ngày cưới của mình, đúng 9 giờ kém 20, cô Havisham
nhận được bức thư của chồng chưa cưới, tuyên bố sẽ không thể lấy cô làm
vợ. Từ đó, cô dừng đồng hồ ở thời điểm 9 giờ kém 20.

Có cái gì đó gặm gặm khủy tay tôi. Angus. Tôi không nghe tiếng nó

lên cầu thang. “Chào, anh bạn nhỏ,” tôi nói, nhấc nó lên và bỏ sợi mì vừng
ra khỏi cái đầu xinh xắn của nó. Rõ ràng, nó đã vục vào chỗ đồ ăn Trung
Quốc. Nó rên rỉ trìu mến và phe phẩy cái đuôi. “Cái gì vậy? Mày thích tóc
tao hả? Ồ, cảm ơn, Angus McFangus. Gì cơ? Đã đến giờ ăn Ben & Jerry rồi
à? Sao hả, thiên tài bé bỏng! Mày đúng tuyệt đối đấy. Mày nghĩ sao? Bánh
Crème Brulée hay quán Coffee Health?” Cái tai nhỏ của nó vẫy vẫy ngay
cả khi nó cắn vành tai tôi và giật đau điếng. “Coffee Health là lựa chọn cuối
cùng, bé yêu. Tất nhiên là chúng ta có thể chia nhau.”

Tôi gỡ con chó ra, rồi quay người bước đi, nhưng có gì đó ngoài cửa

đập vào mắt.

Một người đàn ông.

Dưới tôi hai tầng gác, người hàng xóm cáu kỉnh, bầm dập của tôi đang

nằm trên mái nhà, ở phía sau, chỗ gần như bằng phẳng. Anh ta đã mặc
thêm quần áo (ôi chao), và chiếc áo phông sáng lên trong bóng tối. Quần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.