ĐỜI KỸ NỮ - Trang 167

múa bằng cách kéo cánh tay quanh thân hình như thế này, rồi dậm một
chân lên chiếu. Tất cả chúng tôi đều bắt chước làm theo, nhưng vì chúng
tôi mới bắt đầu học, nên khi chúng tôi dậm chân, tiếng dậm vang lên như
một đĩa đầy đậu văng tung tóe lên nền nhà, vì các học viên dậm chân không
cùng một lượt. Tôi cam đoan với anh tôi dậm không tệ hơn các cô khác,
nhưng cô Bướu đến đứng ngay trước mặt tôi, cục bướu dưới cằm cô rung
rung, cô nhịp cái quạt xếp lên đùi mấy lần rồi vung tay đánh cái quạt lên
một bên đầu tôi.
- Chúng ta không dậm chân như thế - cô nói – và chúng ta không nhăn cằm.
Trong các điệu vũ của trường Inoue, mặt của vũ công phải giữ cho thật
hoàn hảo, vô cảm như đeo mặt nạ trong kịch Noh. Nhưng cô giáo mắng tôi
vì tội nhăn cằm trong khi cằm của tôi run lên vì tức giận, tôi như sắp khóc
vì bị cô đánh thì bỗng các học viên khác phá ra cười. Cô giáo Bướu khiển
trách tôi vì tội làm cho học trò cười, cô phạt đuổi tôi ra khỏi lớp.
Tôi không thể nói thân phận tôi sẽ ra sao dưới sự chăm sóc cẩn thận của cô
giáo, nếu sau đó Mameha không đến nói chuyện với cô và giúp cô khám
phá sự thật đã xảy ra. Tuy nhiên, tôi nghĩ cô Bướu trước đó đã ghét
Hatsumono rồi, bây giờ sau khi biết cô ta đã lừa phỉnh mình, chắc cô còn
ghét nhiều hơn nữa. Tôi sung sướng nói rằng cô giáo ân hận kinh khủng về
cách cô đã đối xử với tôi, đến nỗi sau đó tôi đã trở thành cô học trò cô thích
nhất.
Tôi xin nói là tôi không có thiên tài về bất kỳ môn gì hết, nhưng tôi có
quyết tâm cao, làm việc với mục đích rõ ràng, cho đến khi tôi đạt được mục
đích mới thôi. Từ ngày tôi gặp ông Chủ tịch vào mùa xuân, tôi chỉ ước
mong sao tôi có được cơ may để trở thành geisha, tìm được chỗ đứng trong
cuộc đời. Nay Mameha cho tôi cơ may này, tôi phải quyết tâm làm việc cho
thật tốt. Nhưng vì học hành nhiều mà lại còn làm việc nhà với yêu cầu cao,
cho nên tôi cảm thấy quá mệt trong sáu tháng luyện tập đầu tiên. Rồi sau đó
tôi nghĩ ra cách để cho công việc dễ dàng hơn. Ví dụ tôi tìm các luyện tập
đàn Shamisen trong khi đi làm các việc lặt vặt. Tôi vừa hát trong óc vừa
làm những động tác đàn, tôi hình dung ra bàn tay trái di chuyển trên cổ đàn
ra sao, và gảy cái gảy đàn vào dây như thế nào. Nhờ thế mà khi tôi ôm đàn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.