ĐỜI KỸ NỮ - Trang 173

- Chậm bước là cách biểu lộ lòng kính nể rồi. Càng chậm chừng nào càng
tỏ ra mình kính nể chừng nấy. Cô có thể dừng lại để chào giáo viên của cô,
nhưng đôi với những người khác, đừng có dừng lại làm gì, vì như thế biết
khi nào cô mới đi đến nơi. Cô cứ bước chậm lại một chút, sao cho vạt áo
kimono phất phơ là được. Khi người đàn bà đi, làm sao cho người ta có
cảm giác đấy là làn sóng lăn tăn tỏa vào bờ cát.
Tôi đi lui đi tới trong đường hẻm như Mameha đã chỉ dẫn, cô ấy nhìn thẳng
vào chân tôi để xem vạt áo kimono có phất phơ hay không. Khi Mameha
thấy tôi đã làm được, bấy giờ chúng tôi mới đi ra ngoài đường phố lại.
Tôi thấy việc chào hỏi của chúng tôi đều theo một hay hai cách giản dị mà
thôi. Khi chúng tôi gặp các cô geisha trẻ, thường thường các cô ấy đi chậm
lại hay thậm chí có cô dừng hẳn lại để cúi chào Mameha thật thấp, và
Mameha đáp lại bằng vài tiếng chào và gật nhẹ đầu, rồi cô geisha trẻ quay
mặt nhìn tôi vẻ ngạc nhiên, lúng túng cúi chào, tôi phải chào trả, cúi người
thấp hơn – vì tôi là người hạng thấp nhất trong số những người tôi gặp. Thế
nhưng khi chúng tôi gặp một bà trung niên hay già, Mameha chào trước, rồi
bà kia chào trả với vẻ kính cẩn, nhưng không cúi thấp như Mameha và sau
đó, bà nhìn khắp người tôi rồi gật nhẹ đầu. Tôi luôn luôn đáp lễ bằng cách
cúi người thật thấp trong khi hai chân vẫn bước.
Chiều hôm đó tôi kể cho Mameha nghe chuyện nhập môn của Bí Ngô, và
mấy tháng sáu đó, tôi cứ mong sao cho cô ta nói đã đến lúc tôi bắt đầu tập
sự làm geisha. Thế nhưng mùa xuân qua, rồi mùa hè đến, tôi vẫn không
nghe cô ấy nói gì hết. Trái với cuộc sống hấp dẫn của Bí Ngô, tôi chỉ biết
học tập và làm việc nhà, cũng như gặp Mameha chừng 15, 20 phút vào
những buổi chiều khác trong tuần. Thỉnh thoảng tôi ngồi trong nhà cô ấy để
nghe cô dạy những điều tôi cần biết, nhưng phần nhiều cô bảo tôi mặc áo
kimono của cô rồi dẫn tôi đi khắp quận Gion, khi thì đi làm những việc lặt
vặt, khi thì ghé vào nhà của người bói toán, khi thì đến tiệm người làm tóc
giả. Thậm chí khi trời mưa, và cô ấy không có việc gì làm ngoài phố, chúng
tôi cũng chống dù để đi từ tiệm buôn này đến nhà hàng khác để xem khi
nào có loại nước hoa từ Ý nhập vào, hay là hỏi xem chiếc kimono sửa xong
chưa, mặc dù kỳ hạn người thợ nhận sửa chưa đến ngày.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.