ĐỜI KỸ NỮ - Trang 293

lên cái gì nhưng mệng tôi ấp úng không nói ra lời, vả lại ông Nam tước bảo
tôi im đi. Tôi cố đưa tay chặn ông ta lại, nhưng ông ta đẩy tay tôi đi và cuối
cùng ông ta tháo được cái Obujime của tôi. Sau đó, ông ta bước lui, loay
hoay một hồi lâu để mở cái nút của dải thắt lưng nằm ở giữa xương bả vai
của tôi. Tôi van ông ta đừng tháo cái nút ra nhưng cuống họng tôi khô khốc
đến nỗi nhiều lần tôi cố nói mà nói không được – nhưng ông ta không nghe
tôi, và liền sau đó ông ta tháo dải khăn quàng quanh lưng tôi ra, tay ông ta
vòng quanh hông tôi rồi mở ra. Tôi thấy cái khăn tay của ông Chủ tịch văng
ra khỏi dải thắt lưng và rơi xuống đất. Bỗng ông Nam tước thả cái khăn
quàng lưng rơi xuống một đống trên nền nhà, rồi mở miếng datejime ra.
Đấy là dải vải lót quấn quanh bụng dưới dải thắt lưng. Tôi cảm thấy đau
khổ khi thấy chiếc kimono mở rộng quanh eo tôi. Tôi đưa tay kéo nó cho
sít lại, nhưng ông Nam tước hất tay tôi ra. Tôi không chịu được cảnh nhìn
tôi trong gương. Việc cuối cùng tôi nhớ khi nhắm mắt lại là chiếc áo nặng
nề được nâng lên khỏi hai vai tôi, bên tai tôi nghe tiếng vải kêu sột soạt.
Ông Nam tước hình như thực hiện xong kế hoạch ông ta vạch ra, hay trước
mắt ông ta không tiến xa hơn nữa. Tôi cảm thấy hai tay ông ta để bên hông
tôi, mân mê lớp vải áo lót của tôi. Cuối cùng tôi mở mắt ra lại, tôi thấy ông
ta đứng yên sau lưng tôi, hít hương thơm trên tóc tôi, trên cổ tôi. Mắt ông ta
nhìn đăm đăm vào gương – đúng ra là đăm đăm vào dải vải quanh eo để
giữ áo của tôi cho kín. Mỗi lần mấy ngón tay của ông di động là tôi quyết
tâm phải đẩy chúng đi, nhưng bỗng nhiên nhanh như cắt, chúng bò lên
bụng tôi như con nhện, rồi trong khoảnh khắc chúng bám vào dải vải và lôi
mạnh. Rất nhiều lần tôi cố ngăn ông ta lại, nhưng ông Nam tước đẩy tay tôi
đi như những lần trước. Cuối cùng dải vải bung ra và ông Nam tước thả nó
xuống nền nhà. Hai chân tôi run rẩy, căn phòng mờ đi trước mắt tôi khi ông
ta nắm hai vạt áo lót của tôi mở rộng ra. Tôi không thể đứng yên mà không
nắm hai tay ông giữ lại.
- Sayuri, đừng lo sợ gì hết! - ông Nam tước nói nhỏ bên tai tôi - Lạy trời,
tôi không làm gì không nên làm đâu. Tôi chỉ muốn nhìn cô thôi, cô không
hiểu sao? Không có gì sai phạm trong việc này hết, bất cứ người đàn ông
nào cũng muốn làm thế hết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.