ĐỜI KỸ NỮ - Trang 33

ven biển ngát mùi nước biển vậy. Khi tôi nghĩ đến biển và nghĩ đến chuyện
thay đổi nơi có hương thơm này sang nơi có hương thơm khác , tôi cảm
thấy lòng trống rỗng, dửng dưng như ngườI vừa đứng ở bờ núi đá ngắm
biển trở về. Ngôi nhà ở đây lớn hơn ngôi nhà ở Yoroido nhiều, nhà có
những cái chái đồ sộ như ở đền thờ thần ở làng chúng tôi. Khi ông Tanaka
bước lên thềm cửa, ông ta để giày ngay trước thềm vì có chị ngườI ở đến
lấy sắp ngay ngắn lên kệ cho ông. Satsu và tôi chẳng có giầy nên khỏi tháo
ra, nhưng ngay khi chúng tôi sắp sửa bước vào trong nhà, tôi cảm thấy có
cái gì đánh nhẹ vào bên hông tôi, rồi một trái thông rơi xuống nền nhà giữa
hai chân tôi. Tôi quay qua thấy một cô gái chừng độ tuổI tôi, tóc cắt ngắn,
chạy trốn sau một cái cây. Cô ta thò mặt ra cười với tôi, để lộ chiếc răng
cửa bị sún, rồi cô bé bỏ chạy, quay mặt nhìn lui xem tôi có đuổi theo cô hay
không. Chuyện như thế này xem ra có vẻ khác thường, chưa bao giờ tôi có
dịp để hẹn hò với một cô gái nào khác. Dĩ nhiên, tôi có quen biết với bọn
con gái trong làng, nhưng chúng tôi cùng sinh trưởng với nhau chứ chưa
bao giờ có việc gọi là “hẹn hò” hết. Nhưng Kuniko – tên của cô con gái ông
Tanaka – đã tỏ ra hết sức thân thiện ngay giây phút đầu tiên tôi thấy cô ta,
cho nên tôi nghĩ tôi có thể chuyển dịch từ thế giới này sang thế giớI khác
một cách dễ dàng.
Áo quần của Kuniko tân thời hơn áo quần của tôi nhiều, cô ta mang giày
vải nữa; nhưng vì tôi là con gái làng, nên tôi đuổi theo cô ta với đôi chân
trần qua khu rừng cây cho đến khi tôi bắt được cô ta tại một nơi gọi là nhà
mát, nhà được làm từ những cành cây cưa ra từ một thân cây chết. Cô ta lấy
đá và trái thông để sắp thành phòng. Trong một phòng, cô ta giả vờ mời tôi
uống trà trong một cái tách rạn nứt; trong một phòng khác, chúng tôi thay
phiên nhau để cho một con búp bê bú. Con búp bê là một cậu bé có tên
Taro, búp bê được làm bằng bao vải tọng đất bên trong. Kuniko cho biết
Taro thích có khách lạ, nhưng rất sợ giun đất, và có sự trùng hợp kỳ lạ là
chính Kuniko cũng sợ giun đất. Khi gặp một con, Kuniko biểu tôi lấy ngón
tay kẹp con giun lôi nó ra khỏi cậu Taro kẻo cậu khóc.
Tôi cảm thấy rất sung sướng khi nghĩ đến được làm chị em với Kuniko.
Thực ra, cảnh trí những hàng thông sừng sững tỏa mùi thơm – thậm chí cả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.