ĐỜI KỸ NỮ - Trang 341

vẻ kinh ngạc. Rồi một đêm, ông ta chào bà chủ phòng trà Ichiriki với thái
độ cộc cằn tôi chưa từng thấy, bằng cách đi qua mặt bà ta mà không thèm
gật đầu nữa. Bà thường xem Nobu là vị khách quí, nên bà ta nhìn tôi với
ánh mắt kinh ngạc và lo sợ. Khi tôi vào tham gia buổi tiệc do ông chi trả,
tôi không thể nào không chú ý đến những thái độ giận dữ của ông ta được –
như là hai quai hàm bạnh ra, thái độ hắt tách rượu vào miệng. Tôi không
trách ông ta về thái độ cộc cằn của ông. Tôi nghĩ ông ta hẳn xem tôi là một
kẻ vô tâm, là kẻ đã trả ơn lòng tốt của ông ta bằng sự thờ ơ lạnh nhạt. Tôi
ngồi yên buồn bã một hồi lâu, đầu óc suy nghĩ lung tung, cho đến khi tiếng
cái tách sakê dằn mạnh xuống bàn phát ra tiếng “cách” tôi mới giật mình
tỉnh lại. Khi tôi nhìn lên, Nobu đang nhìn tôi. Khách ngồi quanh ông ta
cười ồ lên với vẻ thích thú, còn ông ta vẫn ngồi yên, mắt dán vào mặt tôi,
trầm ngâm suy nghĩ như tôi đã trầm ngâm suy nghĩ hồi nãy. Chúng tôi như
hai vũng nước trong lò than cháy rần rần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.