ĐỜI KỸ NỮ - Trang 427

buồn nhất, nghĩa là tôi phải tưởng tượng ra rằng có mặt ông danna của tôi
trong phòng – không phải ông Chủ tịch, mà Nobu. Khi tôi nghĩ đến diều
này, mọi người quanh tôi bỗng trởn nên u sầu ảm đạm. Phía ngoài vườn,
nước mưa từ mái nhà nhỏ giọt tí tách trên cửa kính. Thậm chí chiếu ngồi
cũng có vẻ dính chặt xuống nền nhà. Tôi nhớ khi ấy tôi múa không phải để
diễn tả nỗi sầu muộn của nàng thiếu nữ có người yêu là hồn ma bóng quế,
mà tôi múa để diễn tả nỗi đau khổ trong lòng tôi, nỗi khổ của kẻ bị mất cái
mà mình thương mến nhất. Tôi lại còn nhớ đến chị Satsu nữa. Tôi múa để
diễn tả nỗi sầu chia ly. Cuối cùng, tôi cảm thấy lòng quá sầu muộn, bất thần
tôi ngước mắt nhìn thẳng vào mặt ông Chủ tịch.
Ông ta ngồi gần ở góc bàn, cho nên không có ai thấy ông ta khi tôi nhìn vào
mặt ông. Tôi thấy mặt ông lộ vẻ kinh ngạc, vì hai mắt ông mở to. Nhưng
không như mọi khi ông ta thường mím chặt môi để khỏi cười, khi ấy tôi
thấy miệng ông ta mím lại vì cảm xúc dâng trào. Tôi không biết có chắc
ông quá cảm động hay không, nhưng tôi có cảm giác hai mắt ông mọng lên
vì nước mắt. Ông ta liền quay mắt nhìn ra cửa, rồi giả vờ đưa ngón tay gãi
vào sóng mũi để đưa ngón tay lên khóe mắt, rồi ông vuốt lông mày như thể
chính chúng là nguồn gốc phát sinh ra sự bối rối của mình. Tôi quá kinh
ngạc khi thấy ông Chủ tịch có vẻ đau khổ như thế, đến nỗi tôi cảm thấy tôi
luống cuống một lát. Múa xong, tôi về lại bàn ngồi, Mameha và Nobu bắt
đầu nói chuyện trở lại. Một lát sau ông Chủ tịch nói xen vào:
- Tối nay Bí Ngô đi đâu?
- Ồ, cô ấy bị bệnh, ông Chủ tịch à – Mameha đáp.
- Cô nói sao? Cô ấy không đến đây à?
- Không, không đến – Mameha đáp – Bị sởi không đến là tốt thôi.
Mameha tiếp tục nói chuyện. Tôi thấy ông Chủ tịch xem đồng hồ rồi nói
với giọng vẫn còn xúc động.
- Mameha, xin cô miễn lỗi, tôi phải ra về. Tối nay tôi cảm thấy không được
khoẻ.
Khi ông Chủ tịch đã ra ngoài, đóng cửa lại, ông Nobu nói chuyện vui gì
đấy khiến mọi người bật cười. Nhưng trong tôi nảy ra một ý nghĩ làm cho
tôi lo sợ. Trong vở múa, tôi đã cố diễn tả nỗi đau khổ về sự biệt ly. Dĩ nhiên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.