ĐÔI MẮT - Trang 131

- Cả các ông, các bà nữa, về đi thôi chứ! Có gì mà xúm lại như thế

này?

Không ai nói gì, người ta lảng dần đi. Vì nể cụ Bá cũng có, nhưng vì

nghĩ đến sự yên ổn của mình cũng có: Người nhà quê vốn ghét lôi thôi. Ai
dại gì đứng ì ra đấy, có làm sao họ triệu mình đi làm chứng. Sau còn trơ lại
Chí Phèo và cha con cụ Bá. Bây giờ cụ Bá mới lại gần hắn, khẽ lay và gọi:

- Anh Chí ơi! Sao anh lại làm ra thế?

Chí Phèo lim dim mắt, rên lên:

- Tao chỉ liều chết với bố con nhà mày đấy thôi. Nhưng tao mà chết thì

có thằng sạt nghiệp, mà còn rũ tù chưa biết chừng.

Cụ Bá cười nhạt, nhưng tiếng cười giòn giã lắm. Người ta bảo cụ hơn

người cũng chỉ bởi cái cười.

- Cái anh này nói mới hay! Ai làm gì anh mà anh phải chết? Đời người

chứ có phải con ngóe đâu? Lại say rồi phải không?

Rồi đổi giọng, cụ thân mật hỏi:

- Về bao giờ thế? Sao không vào tôi chơi? Đi vào nhà uống nước.

Thấy Chí Phèo không nhúc nhích, cụ tiếp luôn:

- Nào đứng lên đi. Cứ vào đây uống nước đã. Có cái gì ta nói chuyện

tử tế với nhau, cần gì mà phải làm thanh động lên như thế, người ngoài
biết, mang tiếng cả.

Rồi vừa xốc Chí Phèo, cụ vừa phàn nàn:

- Khổ quá! Giá có tôi ở nhà thì đâu nên nỗi. Ta nói chuyện với nhau,

thế nào cũng xong. Người lớn cả, chỉ một câu chuyện với nhau là đủ. Chỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.