ĐÔI MẮT - Trang 163

nhìn trời. Sấm sét ì ầm. Chớp nhoang nhoáng. Anh vào nhà. Một cái chớp
lòe lên. Anh thoáng thấy cái Viển ôm con anh ngủ trên cái võng. Anh đưa
võng cho con một cái. Viển ngủ mệt, không biết gì. Anh đứng tần ngần một
lúc. Rồi anh rón rén đi lại giường…

… Sáng hôm sau, tiếng người láo quáo bên hàng xóm, làm chị cu giật

mình, mở mắt ra. Chị hơi sửng sốt. Trong nhà đã sáng. Chị ngóc đầu nhìn
lại võng. Viển ôm con chị, mồm hãy còn há hốc, xem chừng ngủ mệt. Chị
lay đầu chồng,khẽ gọi:

- Phải gió! Dậy đi!… Sáng rồi.

Anh cu mở mắt ra. Chị giục:

- Kìa, dậy đi!

- Tạnh mưa rồi à?

- Tạnh rồi. Dậy đi!

- Yên đã nào!…

- Dậy đi! Ra chõng kia mà nằm.

Anh mỉm cười. Chị hơi bẽn lẽn mà phát khẽ vào lưng anh, vừa bảo:

- Nỡm lắm! Có ra chõng mà nằm không? Cái Viển nó lại cười cho là

trò trẻ. Mới giận nhau chập tối, nửa đêmđã lành…

Anh vẫn nằm, không nhúc nhích. Chị đành bước qua anh, ra chõng.

Chị vừa vấn khăn vừa gọi:

- Viển ơi! Viển! Không dậy à? Con gái gì mà ngủ trương lên đến tận

nửa buổi chưa chán mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.