ĐÔI MẮT - Trang 50

ĐÔI MẮT

Nam Cao

www.dtv-ebook.com

Xem Bói

Hắn tưởng hắn chỉ nhọc thôi. Nhưng đi qua một tiệm ăn, nghe tiếng

mỡ reo trong chảo và ngửi mùi xào nấu đưa ra, hắn mới biết rằng hắn lại
đói nữa. Chính vì đói nên mới nhọc đến thế, mà đói cũng phải; tối hôm qua
nhịn; sáng nay, chỉ ăn có mỗi một dánh khoai lang bằng ngón chân cái rồi
đi ngay; chưa cơm nước gì... "Làm một bát phở chăng?" bụng hắn nghĩ thế,
nhưng chân hắn cứ đi. Đi quá tiệm ăn mấy bước, hắn nuốt nước dãi kêu
đánh ực. Hắn cố xua hình ảnh một bát phở bốc khói ra khỏi trí. Bởi vì phở
thì ngon thật. Nhưng mà đắt. Mà lại lõng bõng nhiều nước quá. Tiếng rằng
một bát, nhưng nếu chỉ kể nguyên bánh và thịt, khó mà được năm miếng
thỏa. Đúng hai hào một bát. Biết ăn mấy bát? Nhiều: không đào đâu ra tiền
được, ít: dở miệng, càng thêm khổ, mà lát nữa ra đến ngoài kia, tiểu tiện
đánh tòe một cái, lại đâu vào đấy; bụng đói hoàn đói... Thà làm mấy hào
cơm cho chắc dạ...

Hắn vừa đi vừa suy tính thế, mặt cúi gầm xuống đất, gần như chẳng

nhìn thấy gì, bởi cái lối đi đã thuộc quá, có nhắm mắt mà đi cũng không sợ
lạc. Đến hàng cơm mọi khi, hắn cứ thế rẽ vào, rồi mới ngẩng mặt lên. Vừa
ngẩng mặt lên, hắn tức thì tưng hửng. Đôi lông mày sâu róm của hắn nhấc
cao đến lưng chừng trán. Đôi mắt hắn rán to. Mũi hắn hếch lên như mũi
một con dê con nghe dê mẹ gọi. Hắn có vẻ vừa bỡ ngỡ, vừa cáu kỉnh. Bởi
vì vừa rồi khi mới gần tới đây, hắn đã dọn mồm sẵn để ăn cơm. Thế mà
người ta lại không còn bán cơm ở nơi này nữa. Hắn nhìn căn nhà hai tầng
quét vôi vàng, bên phải. Hắn nhìn căn nhà hai tầng có cái gác như một cái
chuồng chim, bên trái. Hắn nhìn cây bàng to trước cửa... Đúng là cái nhà
này, không sai được. Nhưng cái chõng hàng cơm, với những chậu sành

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.