ĐÔI MẮT NGƯỜI XƯA - Trang 208

bấy lâu, nàng không nghe Vũ nói tới, chàng quên mất người xưa hay vì lý
do người ấy có con mà chàng giấu giếm nàng? Theo lời Vũ thì anh "chàng
sinh viên" trong chuyện không biết người yêu đã có con, nên mới cưới vợ
khác. Chuyện ấy cũng còn có lý, nhưng tại sao từ khi chàng về nước, người
thiếu phụ kia không tìm đến? Hay là họ đã thầm lén với nhau từ lâu mà
nàng vẫn không hay biết?

Mộng Ngọc phải sát nhập câu chuyện của Vũ đã kể với hoàn cảnh của

gia đình hiện nay, để tìm lối giải quyết. Nàng nghĩ suy suốt một đêm dài,
không hề chợp mắt ngủ. Trời sáng dần. Nàng nghe tiếng khua động ở nhà
bếp mới hay là đêm đã tàn.

Thế là Vũ không về!

Mộng Ngọc thở dài buồn bã. Nàng bước ra phòng khách định đi rửa

mặt và lo buổi ăn sáng cho bé Dung trước khi nó đến trường. Nhưng vừa
đến bên ngoài, nàng thấy đầu choáng váng rất khó chịu. Mộng Ngọc ngồi
ngay xuống chiếc ghế nệm để cho khỏi té. Nàng dựa mình vào lưng ghế
nhìn lên tường. Bức ảnh kỷ niệm chụp hai vợ chồng khi mới về nước, còn
sờ sờ đó. Cả hai cùng tươi cười sung sướng bên nhau. Chỉ mới đây mà cảnh
tình kia chừng như xa xôi quá. Bỗng có tiếng chuông gọi cổng. Mộng Ngọc
nhìn đồng hồ tay thấy đã bảy giờ hơn.

Không lý Vũ trở về. Nàng định đứng lên ra mở cổng, nhưng thấy

chung quanh mình bàn ghế xoay tròn. Chị bếp từ nhà sau chạy lên hỏi
Mộng Ngọc:

- Hình như có ai gọi cổng?

- Phải! Chị ra xem ai vậy?

Chị bếp vừa lấy chìa khóa vừa bảo nàng:

- Chắc ai đến lấy thẻ khám bệnh chớ gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.