ĐÔI MẮT NGƯỜI XƯA - Trang 28

- Dạ!

- Con nghĩ sao về chuyện đó?

Vũ ngơ ngác hỏi lại:

- Thưa ba! Chuyện gì ạ?

- Kìa chuyện cất cái bệnh viện tư mà hôm trước Ba đã nói với con.

Vũ chợt nhớ ra khẽ đáp:

- Dạ con định vài năm nữa sẽ tính tới. Hiện giờ khách của con cũng

chẳng được bao nhiêu.

Ông Thiện lắc đầu:

- Hơi đâu mà con lo. Mình là bác sĩ tốt nghiệp ở Pháp, lại có bệnh viện

riêng, tổ chức theo lối Âu Mỹ, tất nhiên bệnh nhân sẽ tin cậy. Ba định mua
xong miếng đất ở đường Chasseloup, của hãng D.R.A.Y. cất bệnh viện bài
lao ở đó là hợp lắm. Xung quanh có cây cối thật mát mẻ.

Vũ ngập ngừng đáp:

- Dạ... Thưa ba! Con sợ coi sóc không nổi.

Ông Thiện gắt:

- Gì mà không nổi! Một mình ba đây, phải trông coi nào là hãng thầu,

trại cưa máy, hãng làm nước sơn, sở trồng cao su vân vân... mà có sơ xuất
gì đâu? Con chỉ có mỗi một cái bệnh viện mà than. Nếu con không lo nổi
thì mướn thêm bác sĩ.

Vũ lặng thinh. Chàng không muốn nói gì thêm với ông cha vợ giàu óc

kinh doanh, ở địa hạt nào, ông Thiện cũng thấy cách thu lợi! Ông nở nào so

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.