ĐÔI MẮT NGƯỜI XƯA - Trang 380

trong việc xây cất bệnh viện. Sao chàng không bảo thẳng cho ông biết mà
lại để cho Mộng Ngọc nói ra? Ông vào ngồi chỗ bàn viết định tiếp tục việc
kiểm tra sổ sách, nhưng ý nghĩ kia cứ ám ảnh ông. Vũ không đồng ý về
việc gì? Họa đồ xây cất, địa điểm hay thế nào? Ông Thiện bước đến bên
mô hình xem xét, nghĩ suy. Suốt đêm, có lẽ ông phải thắc mắc luôn về
chuyện đó.

Bỗng ông nhìn về phía bàn viết. Ông muốn điện thoại ngay cho Vũ,

khi chàng về đến nhà. Ông chỉ cần hiểu qua ý chàng là đủ yên tâm để ngủ.
Ông Thiện đợi khoảng mười lăm phút sau, liền quay điện thoại gọi Vũ. Có
tiếng Vũ ở đầu dây bên kia:

- A lô. Ai đó?

- Có phải Vũ đó không con?

- Dạ. Ba hả. Con đây. Có chuyện gì đó ba?

Mộng Ngọc đang thay đồ chợt nghe tiếng điện thoại reo vang, rồi

tiếng Vũ hỏi thì nhủ thầm:

- Giờ này, ba còn gọi điện thoại làm gì kìa? Hay là...

Nàng nhớ đến câu chuyện mà nàng đã hứa với cha lúc nãy trong lòng

càng lo lắng hơn. Nếu ông Thiện không chờ để gặp nàng, mà đi hỏi Vũ liền
thì chi cho khỏi Vũ trách cứ nàng! Ngoài phòng khách, Vũ đang châm chú
nghe từng câu hỏi của ông Thiện:

- Vợ con có ở đó không?

- Dạ, không ba. Ba muốn nói chuyện với Ngọc để con gọi.

Đằng đầu giây bên kia, ông Thiện nói mau:

- Không! Ba muốn nói chuyện riêng với con.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.