Ông Thiện kêu lên:
- Ủa, sao vợ con lại...
Vũ đáp nhanh:
- Mộng Ngọc chưa nói hết ý, khiến ba nghĩ lầm.
Ông Thiện nín lặng một lúc rồi hỏi:
- Vậy ý con ra sao?
Vũ biết mình nói ra câu nầy, dù không có ai ở gần, ông Thiện cũng
sửng sốt mở to mắt, nhìn vào khoảng không. Chàng từ từ cất tiếng:
- Con đang dự tính với một số đồng nghiệp lập một bệnh viện cho
bệnh nhân nghèo ba à.
Đúng như Vũ dự đoán, ông Thiện ngơ ngác:
- Bệnh nhân nghèo? Nghĩa là sao?
- Nghĩa là chúng con sẽ trị bệnh miễn phí, hoặc có nhận tiền thì với
một giá thật ít, dùng để mua thuốc men vậy thôi.
Ông Thiện hỏi tới:
- Rồi tiền đâu xây cất, tiền đâu mướn thêm bác sĩ, y tá, công nhân?
- Dạ chúng con định kêu gọi các nhà hảo tâm trong nước và sự góp
công góp sức của toàn thể giới y khoa.
- Vậy con định lấy bệnh viện của mình làm nơi...
Biết ông Thiện hiểu lầm, Vũ chận lời ngay: