ĐÔI MẮT NGƯỜI XƯA - Trang 382

Ông Thiện kêu lên:

- Ủa, sao vợ con lại...

Vũ đáp nhanh:

- Mộng Ngọc chưa nói hết ý, khiến ba nghĩ lầm.

Ông Thiện nín lặng một lúc rồi hỏi:

- Vậy ý con ra sao?

Vũ biết mình nói ra câu nầy, dù không có ai ở gần, ông Thiện cũng

sửng sốt mở to mắt, nhìn vào khoảng không. Chàng từ từ cất tiếng:

- Con đang dự tính với một số đồng nghiệp lập một bệnh viện cho

bệnh nhân nghèo ba à.

Đúng như Vũ dự đoán, ông Thiện ngơ ngác:

- Bệnh nhân nghèo? Nghĩa là sao?

- Nghĩa là chúng con sẽ trị bệnh miễn phí, hoặc có nhận tiền thì với

một giá thật ít, dùng để mua thuốc men vậy thôi.

Ông Thiện hỏi tới:

- Rồi tiền đâu xây cất, tiền đâu mướn thêm bác sĩ, y tá, công nhân?

- Dạ chúng con định kêu gọi các nhà hảo tâm trong nước và sự góp

công góp sức của toàn thể giới y khoa.

- Vậy con định lấy bệnh viện của mình làm nơi...

Biết ông Thiện hiểu lầm, Vũ chận lời ngay:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.