ĐÔI MẮT NGƯỜI XƯA - Trang 428

- Cô nầy, mấy tháng trước làm việc ở phòng mạch của tôi, nhanh nhẹn

và giỏi giắn. Cô ấy xin nghỉ vì mẹ bệnh nặng. Mới đây, tôi gặp lại và được
biết bà mẹ đã mất. Hiện cô sống rất khó khăn, không người thân. Tôi mới
bảo cô đến đây nhờ anh thu nhận, vì thấy hoàn cảnh...

Vũ rất xúc động trước câu chuyện của cô Hồng. Trọng thấy bạn lặng

thinh, lo ngại hỏi:

- Thế nào? Mình không thể nhận thêm người sao?

- Sao lại không? Bệnh viện còn cần nhiều y tá nữa. Xem cô ấy cũng

dịu dàng lắm.

- Cô Hồng được đức tánh đó. Cô Phương tuy giỏi, nhưng hay gắt

gỏng, nhiều bệnh nhân than phiền. Tôi định bàn với anh nên khuyên cô
Phương, nếu muốn tránh tai tiếng!

Vũ đáp:

- Tôi cũng đã nghĩ thế. Nhưng theo tôi, cô Phương khó sửa đổi lắm.

- Tại sao?

- Anh vẫn chưa rõ à?

Trọng ngơ ngác nhìn bạn lắc đầu. Vũ tiếp:

- Cô Phương 38 tuổi rồi mà chưa thành lập gia đình. Cô ấy hay cau có,

gắt gỏng là chuyện dĩ nhiên rồi. Nhưng mình chuộng là vì người giỏi, đảm
đang được hết công việc của chúng ta.

Trọng chợt hiểu, cười nói:

- Ờ há! Hèn gì, cô ấy hay nóng tính bất tử lắm. Có lúc cô ấy lại xẵng

giọng với cả tôi nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.