ĐÔI MẮT NGƯỜI XƯA - Trang 447

Vũ theo bạn ra khỏi phòng. Trọng vừa đi vừa nói:

- Mấy hôm nay, bệnh viện liên tiếp có người bệnh nặng.

Vũ gật đầu, lộ vẻ buồn. Hôm qua, có đến hai người đưa xuống nhà

xác, một người nguy kịch quá, chở về nhà. Chung quy cũng vì họ đem bệnh
nhân đến quá trễ, không còn cách gì cứu kịp. Hai người đến trước cửa
phòng số 9 thì thấy cô Phương đang đứng chờ. Phương cúi chào Vũ và
Trọng rồi nói:

- Cô ta vừa mới thiếp đi.

Vũ xô cửa bước vào. Bệnh nhân nằm trên giường, trùm mền đến cổ.

Vũ chỉ nhìn thấy một gương mặt xanh xao, má hóp, mắt sâu. tóc rụng gần
hết. Nhìn thoáng qua, chàng đã thấy bất nhẫn quá, dù đã nhiều năm trong
nghề, quen nhiều cảnh tượng còn não lòng hơn!

Vũ xem qua bệnh nhân rồi hỏi Phương:

- Trước đây cô ta điều trị ở bệnh viện nào? Ai đã trị bệnh cho cô,

những toa cũ có còn lại không?

Cô Phương lắc đầu:

- Dạ, những người đem cô ấy tới đây không phải ở cùng nhà. Họ

chẳng biết gì hết. Thấy cô nằm liệt hai ba ngày thì chở đại vào đây. Họ
cũng không rõ đau bệnh gì?

Vũ nói:

- Anh Trọng đã khám... Bệnh lao. Cô liệu bao giờ có thể, hãy đưa cô

ấy sang dãy D.

Thấy Phương nhìn mình với vẻ dò hỏi, Vũ tiếp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.