ĐÔI MẮT NGƯỜI XƯA - Trang 456

- Chuyên trị lao thì cha nào cũng không thoát!

Trọng cười:

- Có vậy người đời mới bảo bác sĩ có lương tâm nghề nghiệp chớ?

Vũ gật đầu:

- Anh Huyến tận tụy với nghề, xứng đáng với danh dự đó. Nhưng còn

trẻ mà lao đến thời kỳ thứ hai, cũng phiền thật.

- Lần nầy, tôi định khuyên anh ấy tạm nghỉ ít lâu.

- Như thế thì anh nên gọi người thế Huyến, chớ không lẽ kiêm luôn

hai việc.

Trọng cười:

- Định lên phòng cho ông "Giám đốc” hay đấy, may mà gặp ở đây.

Vũ lộ vẻ suy nghĩ:

- Bây giờ mà tìm một người thế Huyến cũng không dễ gì, với điều

kiện bệnh viện của chúng ta.

Trọng nói:

- Không sao đâu! Anh cứ để tôi thế Huyến. Dãy phòng cũ tôi giao lại

cho anh. Tôi sang dãy bệnh lao.

Vũ đáp:

- Tạm thời như vậy cũng được.

Trọng nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.