ĐÔI MẮT NGƯỜI XƯA - Trang 508

- Không có đâu ba! Con tin tưởng anh Trân không phải là hạng người

như vậy? Anh là một kỹ sư tốt, một sinh viên có hạnh kiểm trong sạch mà.

- Ai nói với con như vậy?

- Dạ... anh Trân đã nói. Vả lại bạn bè, ai cũng thương anh ấy hết.

Vũ lắc đầu:

- Trân tự cho mình là tốt mà con cũng tin nữa sao? Còn bè bạn nó...

con đã biết đủ hết chưa? Những người hiện tại đang chạy theo nịnh bợ,
muốn nhờ vả nó... Trân dư dả tiền bạc, con không thấy sao?

Ngừng một lúc, Vũ tiếp:

- Được rồi! Con đã quá tin Trân thì ba sẽ cho biết nhiều sự thật phũ

phàng hơn... Có thế, con mới xóa bỏ được "thần tượng" trong đầu. Con nên
biết gian phòng ở buyn đinh kia, không phải Trân mới mướn mà đã có từ
lâu rồi. Ba còn biết đó là buyn đinh Rose nữa.

Ngọc Dung lộ vẻ không hiểu, nhìn cha:

- Thưa ba! Dù cho gian phòng đó trên buyn đinh kia, anh Trân mướn

đã lâu cũng chẳng hại gì. Sao con thấy ba cứ thắc mắc về chuyện đó!

Vũ cất giọng nghiêm nghị:

- Trân đã mượn gian phòng đó làm chuyện không tốt. Nó đã phá hại

cuộc đời bao cô gái nhẹ dạ, non lòng rồi đó con!

Ngọc Dung lặng người đi, trước những lời quá đột ngột của cha. Trời!

Có thể như thế được sao? Trân là người hư hỏng vậy ư? Nàng hỏi lại Vũ:

- Có thật không ba? Ai nói cho ba biết?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.