ĐÔI MẮT NGƯỜI XƯA - Trang 510

Vấn đề rất phức tạp, chính Vũ cũng không đám quả quyết bà Hội có

biết rõ tâm địa của con không? Nên khi nghe Dung hỏi, chàng thấy khó trả
lời. Vũ đành giải thích cho con nghe, theo sự suy luận của mình:

- Ba không tin bà Hội biết được ý Trân. Nhưng chắc do con quá đoan

trang nên Trân phải làm ra vẻ thành thật đến mức đi hỏi con làm vợ. Dù là
người nề nếp, biết suy nghĩ dè dặt, con cũng sẽ tin tưởng ở tấm lòng của
Trân. Và với ý nghĩ "người nầy trước sau gì cũng sẽ là chồng mình", con
rất dễ bị Trân làm hại.

Ngọc Dung lắc đầu:

- Thưa ba! Trân không dám làm như vậy đâu. Đã chính thức hỏi con,

trước mặt gia đình đôi bên, anh ấy sẽ liệu sao?

Vũ cất giọng nghiềm nghị:

- Đám hỏi với nhau rồi mà người ta còn "từ hôn" được đó con. Họ tìm

một cớ nào đó cũng không khó mà! Chừng ấy lỡ con đã thất thân rồi, con
có dám thưa kiện chăng? Còn danh giá gia đình! Mình có làm ra cho to
chuyện chỉ xấu hổ thêm.

Ngọc Dung nín lặng, Vũ nói tiếp:

- Bởi thế mà mấy cô con nhà danh giá bị Trân lừa gạt, chỉ cam chịu

không dám hở môi. Có cô phải sang Pháp phá thai đó...

- Trời! Cô nào vậy ba?

Vũ ngẫm nghĩ rồi nói:

- Cô Hạnh hay cô Duyên gì đó. Ba quên tên rồi. Còn nhiều lắm. Ba

hỏi kỹ rồi tự con đi tìm hiểu thêm về Trân хеm. Tệ hơn nữa là có cô thợ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.