ĐÔI MẮT NGƯỜI XƯA - Trang 519

Phiên đứng lên mời Ngọc Dung và Vũ ra xe. Chàng chỉ dặn dò Ngọc

Dung:

- Cô cứ lựa đồ may để mặc, tôi gợi chuyện với bà chủ tiệm. Đừng có

vẻ gì khác lạ mà họ chú ý.

- Dạ, "cậu" khỏi lo. Cháu rất bình tĩnh.

Vũ nhìn con vững lòng lin. Chàng mừng vì sắp sửa giúp con vượt qua

một giai đoạn khó khăn nhứt trong cuộc đời. Chàng không rõ những người
cha khác, gặp trường hợp như chàng sẽ giải quyết như thế nào? Họ có
thẳng thắn giúp con giải quyết "chuyện lòng" như chàng không?

Phiên lái xe thẳng đến tiệm Tây Thi. Bà chủ niềm nở mời ba người

vào phòng khách. Bà nói liền miệng:

- Cậu Phiên lâu quá không ghé chơi. Lúc nầy cậu không giới thiệu các

cô tới, nên tiệm tôi cũng vắng khách...

Phiên cười:

- Bà nói quá lời. Tiệm bà nổi tiếng lắm rồi, còn ai ở SàiGòn mà không

biết. Nhưng hôm nay, tôi cũng có khách cho bà đó.

Chàng nói xong chỉ Ngọc Dung. Bà chủ cười toe toét, với dáng điệu

"câu khách" rất hạ cấp:

- Vậy hả? Cô may gì nào?

Ngọc Dung nhìn Phiên rồi điềm đạm trả lời:

- Dạ, tôi may một ít áo dài. Ở đây bà có hàng đẹp không bà?

Bà chủ tiệm dẫn Ngọc Dung đến chỗ tủ kiếng, mặc tình "quảng cáo"

hàng. Phiên lấy thuốc mời Vũ rồi bảo nhỏ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.