ĐÔI MẮT NGƯỜI XƯA - Trang 528

- Đúng rồi má. Trân là người không được đứng đắn. Nhưng đó là

chuyện trước kia, bây giờ không biết sao?

Mộng Ngọc là người hoang mang hơn hết trong chuyện nầy. Nàng đã

đề xướng việc gả Ngọc Dung cho Trân, nên trong trường hợp nầy, thật khó
mở lời. Nàng hỏi con:

- Ba con nói sao?

- Dạ, ba phiền lắm má. Từ đó về đây, ba không nói một tiếng nào.

Mộng Ngọc nói:

- May là con dè dặt đối với Trân. Để nó "suồng sã" hơn nữa, không

biết tai hại đến đâu. Thôi từ nay, đừng gặp Trân nữa. Để má tìm cách nói
cho nó hết đến đây!

Ngọc Dung ngước nhìn mẹ rồi bước vào trong nhà. Nâng đã định thưa

với mẹ về chuyện đến buyn đinh để thử thách Trân, nhưng chưa chi, mẹ đã
có ý không muốn nàng gặp Trân nữa. Thôi thì đành giấu mẹ luôn, chớ nói
ra sẽ lôi thôi lắm. Ngọc Dung nhìn đồng hồ thấy 10 giờ rưỡi thì yên tâm đi
thay đồ. Còn một tiếng nữa Trân mới đến đón nàng ở trước cửa trường.
Nàng xin phép mẹ vào phòng nằm nghĩ để suy nghiệm những gì sắp sửa
phải nói với Trân.

Cứ lên buyn đinh rồi hẳn hay. Nếu Trân cư xử đúng đắn, lễ độ thì

mình hỏi thẳng chàng về những chuyện cũ. Nếu Trân chịu nói hết sự thật là
chàng thành thật yêu mình, bằng giấu giếm hay nói khác đi, mình sẽ có
cách đối phó sau! Ngọc Dung chưa từng biết thủ đoạn của những tên "sở
khanh", khi ở bên một thiếu nữ, trong phòng vắng. Đúng 11 giờ 15 nàng
thay đồ, xin phép Mộng Ngọc đến nhà một người bạn gái. Mộng Ngọc ngạc
nhiên hỏi con:

- Gần đến giờ ăn cơm rồi, con đi đâu? Sao không để chiều hãy đi?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.