ĐÔI MẮT NGƯỜI XƯA - Trang 582

- Cô Thúy ráng tịnh dưỡng và đừng quá lo nghĩ mà mất ngủ. Bên cô

còn có người giúp mà.

Diệp Thúy chỉ cúi đầu vâng dạ. Vũ bước nhanh ra cửa. Phương theo

sau chàng, trên mặt lộ vẻ băn khoăn. Tự nhiên mà nàng muốn biết rõ câu
chuyện Vũ nói với Diệp Thúy. Nàng dự dịnh sẽ hỏi Thúy, lúc rảnh rang.
Một điều lạ là tại sao Vũ chăm sóc cho Diệp Thúy một cách quá đáng như
vậy? Có hôm, cô Hồng đã tỏ ý thắc mắc về chuyện đó, nhưng Phương cố
tình đánh lạc hướng suy nghĩ của bạn. Nàng đã bảo cho Hồng biết là mình
bao giờ cũng tin cậy vào tấm lòng của Vũ. Và theo ý nàng, Vũ là một bác sĩ
gương mẫu nhứt, đừng bao giờ nghĩ xấu cho ông. Nhưng sáng nay, chính
Phương cũng phải thắc mắc về thái độ của Vũ và Diệp Thúy. Hai người đã
nói gì với nhau có vẻ riêng tư như vậy? Vũ trở sang dãy phòng A thăm
bệnh rồi về văn phòng để sửa soạn ca giải phẫu. Phương lo sắp đặt mọi việc
giúp chàng. Nhưng trước khi rời văn phòng sang phòng mổ, Vũ bỗng hỏi
Phương:

- Cô Phương!

- Dạ.

- Cô thấy Diệp Thúy thế nào? Có đáng thương không?

Phương ngập ngừng đáp:

- Dạ... Tánh tình cô ấy cũng hiền lắm!

Nàng thấy Vũ có vẻ tươi vui khác thường. Nàng muốn hỏi thẳng bác sĩ

một câu, nhưng lại ngại rồi thôi. Một lúc Phương bảo Vũ:

- Thưa bác sĩ. Cô Thúy trước kia đã từng là một vũ nữ?

Vũ ngạc nhiên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.