ĐÔI MẮT NGƯỜI XƯA - Trang 635

Vũ phân vân nhìn con. Ngọc Dung đang định "đốt lửa thử vàng” đây

mà. Chàng phải tính sao bây giờ? Vũ chợt nghĩ đến Diệp Thúy. Có nên nói
cho Ngọc Dung biết chuyện đó ngay bây giờ không? Vũ nhận thấy không
dễ dàng gì... Còn bao nhiêu ngang trái trong lòng Diệp Thúy. Nếu Ngọc
Dung tin tưởng ở lời chàng, yêu thương Diệp Thúy như chị ruột, không nệ
hà dĩ vãng của Diệp Thúy, thì không sao... Bằng ngược lại, Ngọc Dung
khinh bỉ chị, thì không còn gì khổ tâm cho chàng hơn.

Vả lại, chính Diệp Thúy cũng chưa biết rõ chuyện ngày xưa thì làm

sao nó chuẩn bị tình cảm trước khi giáp mặt Ngọc Dung. Rồi còn Mộng
Ngọc nữa. Liệu vợ chàng có yêu thương Diệp Thúy như con ruột của mình
không? Hay lại buồn khổ âm thầm để rồi gia đình chàng sẽ mất hẳn niềm
vui.

Ngọc Dung bỗng hỏi cha:

- Ba nghĩ con về Sài Gòn học lại có được chăng? Chớ không lẽ con ở

mãi trên nầy?

Vũ chậm rãi đáp:

- Lúc trước, ý ba cho con lên đây để lánh xa Trân một thời gian... Vì

ba tin con giàu nghị lực có thể vượt qua những nỗi buồn phiền... Không
ngờ con lại khổ sầu thêm vì quá cô độc...

- Thưa ba. Chuyện đó chỉ là một trong những yếu tố khiến con muốn

về Sài Gòn.

- Con liệu học kịp các bạn không?

- Thưa ba, con chắc còn học kịp.

Vũ lặng yên suy nghĩ. Chàng nhủ thầm:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.