ĐÔI MẮT NGƯỜI XƯA - Trang 686

Đúng là Trân muốn trả thù chàng, nên đưa Ngọc Dung đến. Thằng khốn
nạn thật! Nó gây nên sự hiểu lầm nầy, thật tai hại! Vũ đi về phía xe mình,
định đuổi theo Trân và con vì trong trường hợp nầy, Ngọc Dung rất dễ bị
hại.

Nhưng Vũ chợt nghĩ đến Diệp Thúy. Không biết Ngọc Dung đã nói

những gì trước khi chàng đến? Chắc chắn là những lời không tốt đẹp?! Liệu
Diệp Thúy có chịu đựng nổi không? Vũ lúng túng vô cùng. Chàng không
biết mình nên đuổi theo Trân và Ngọc Dung hay trở lại tìm Diệp Thúy, để
nói hết sự thật cho con bớt buồn phiền. Chàng chỉ sợ vì quá tuyệt vọng mà
Thúy có thể làm bậy!

Vũ nghĩ đến đó liền quay vào tiệm sách. Mọi người nhìn thấy chàng

trở vào, vẹt sang hai bên nhường lối cho chàng. Vũ đi thẳng vào trong rồi
lên thang gác. Vài người tò mò, bước theo sau. Hai cô bán sách vội vàng
chận lại.

- Xin lỗi mấy ông, đừng vào trong.

- Chuyện riêng trong nhà, không có gì đâu!

Vũ lên đến phòng Diệp Thúy thấy cửa phòng đóng kín liền gõ cửa gọi

lớn:

- Diệp Thúy! Diệp Thúy! Mở cửa.

Bên trong phòng không có tiếng đáp. Vũ đập cửa mạnh hơn và nói

liên hồi:

- Thúy... mở cửa ra đi... Mở cửa mà nghe cho rõ sự thật. Ba đây nè

con. Ba chính thật là ba ruột của con đây mà! Ngọc Dung đã nói những gì,
con nên bỏ qua vì nó hiểu lầm. Mở cửa ra đi con. Diệp Thúy...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.