ĐÔI MẮT NGƯỜI XƯA - Trang 694

- Tại sao anh ấy giấu tôi? Ảnh đã từng biết tôi đối xử thế nào với Hiền

khi xưa mà. Tôi đâu quá ích kỷ? Vả lại, tôi hiểu rõ mối tình giữa anh Vũ và
Hiền, Hiền cũng là người đáng trọng lắm anh!

Trọng nhìn Mộng Ngọc trong lòng rất cảm phục. Thật chàng chưa

từng gặp người đàn bà nào giàu lòng hy sinh như Mộng Ngọc. Đến như vợ
chàng ở nhà, tuy chàng rất vừa lòng, sau mấy mươi năm chung sống với
nhau, nhưng chắc cũng không xử sự được như Mộng Ngọc trong một hoàn
cảnh tương tợ như thế nầy. Mộng Ngọc thở dài:

- Tôi vẫn chưa hiểu vì sao anh Vũ giấu giếm tôi? Anh ấy biết chắc là

tôi không ghen bậy. Hơn nữa, bây giờ Hiền đã mất đi rồi, tôi còn ganh ghét
với ai nữa. Xưa kia, tôi còn nhận chịu sự không may của mình mà. Đừng
nói chi bây giờ? Con của anh Vũ cũng như con của tôi, phải không anh?

Trọng ngẫm nghĩ một lúc mới nói:

- Tôi nghĩ chắc anh Vũ không sợ chị ghen với Hiền, nhưng vì bé Lệ đã

sống với một nghề... không mấy tốt đẹp: nghề vũ nữ.

Mộng Ngọc lặng thinh nhìn Trọng, chưa hiểu hết ý chàng. Trọng tiếp:

- Chắc anh Vũ lo ngại dĩ vãng đen tối của bé Lệ sẽ làm cho chị khó

chịu... và có hại cho tương lai Ngọc Dung.

- Sao lại hại cho Ngọc Dung? Còn dĩ vãng bé Lệ! Tại sao làm cho tôi

khó chịu?

Trọng cảm thấy khó nói vô cùng! Chàng định nói xa xa để Mộng

Ngọc tự hiểu lấy cái dĩ vãng không tốt đẹp của Lệ, chớ không lẽ kể lể ra hết
sao?

Mộng Ngọc nói tiếp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.