ĐÔI MẮT NGƯỜI XƯA - Trang 698

Mộng Ngọc gật đầu:

- Trước kia cũng có tính, nhưng lần lần được biết rõ lại thì cậu đó rất

quá quắt... Còn nhỏ tuổi mà nhiều thủ đoạn để làm hại các cô gái ngây thơ.

Trọng cười:

- Tôi có nghe Phiên nói nhiều về thành tích của cậu ta. Anh Vũ cũng

có hỏi Phiên về kỹ sư Trân nữa…

- Thì cũng nhờ hỏi cậu Phiên mới biết rõ tâm tánh của Trân. Gớm thật!

Đến mình cũng không ngờ, suýt chút nữa lại lầm vẻ mặt thành thật của cậu
ta.

- Ngọc Dung đã hiểu rõ Trân chưa?

Mộng Ngọc lộ vẻ buồn:

- Hiểu chớ! Nhưng xem chừng nó chưa chịu dứt khoát. Cứ đến giờ tan

học, cậu kia lại đem xe đến trường đón nó. Anh nghĩ có bực mình không?

Ngừng lại một chút, Mộng Ngọc tiếp:

- Hôm qua, nhà tôi biết chuyện, mới rầy con Dung một trận...

- Thế hôm nay cháu Dung cũng đi với cậu Trân nữa sao?

- Chắc vậy rồi, chớ nó đi đâu không đến trường? Đây rồi ảnh về, ảnh

la cho mà coi. Có con gái lớn bây giờ khổ quá anh.

Trọng lặng thinh. Giữa lúc nầy, chàng không muốn bàn thêm với

Mộng Ngọc về sự lệch lạc tâm hồn của nam nữ thanh niên thời đại. Câu
chuyện sẽ thừa đi và chẳng giúp ích gì được gia đình bạn. Chàng khẽ hỏi
Mộng Ngọc:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.