ĐÔI MẮT NGƯỜI XƯA - Trang 74

Ông Thiện trách mình quá hời hợt, không tính toán kỹ rồi hãy gọi Liễu

đến. Trong khi đó, Liễu đạp xe nhanh về phòng mạch, nhưng nàng cũng bị
trễ hơn mười phút. Nàng khóa xe ngoài hành lang bước vào. Những bệnh
nhân đang chờ trong phòng khách, đều ngước mắt nhìn Liễu. Nàng cúi
chào mọi người rồi đến cửa phòng mạch gõ cửa. Có tiếng Vũ bên trong:

- Cứ vào!

Liễu mở chốt cửa, xô nhẹ vào trong. Nàng thấy Vũ đang ngồi ở chỗ

bàn viết. Chắc là Vũ đợi nàng, nên chưa tiếp một người khách nào cả. Liễu
chào Vũ rồi cất tiếng:

- Xin lỗi bác sĩ. Tôi có việc... Không...

Vũ đứng lên mỉm cười:

- Cô khỏi phải ngại.

Liễu đi thay "blouse” rồi hai người bắt đầu làm việc. Ba, bốn bệnh

nhân lần lượt ra, vào. Vũ thăm mạch, xem qua bệnh tình của họ rồi cho
thuốc. Chàng không trao đổi với Liễu một lời nào. Liễu nhìn Vũ nghĩ đến
những lời ông Thiện đã nói lúc này. Vũ xem mạch đến bệnh nhân thứ năm,
bỗng quay lại bảo Liễu:

- Cô trao giùm tôi cái máy đo huyết áp.

Liễu lo ra, nên không nghe tiếng bác sĩ. Một lúc, Vũ quay lại nhìn

Liễu, thoáng vẻ ngạc nhiên:

- Kìa, cô Liễu!

Liễu giựt mình cất tiếng:

- Dạ thưa bác sĩ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.