ĐÔI MÔI CỦA NƯỚC - Trang 104

Mogador, anh ngạc nhiên nghe thấy có rất nhiều người nói với
anh về con tàu buồm. Chỉ cần gợi chuyện một chút là họ bắt đầu
thao thao kể tất cả những gì họ biết về nó. Anh càng ngạc nhiên
hơn khi thấy họ biết rõ cuộc sống của các hành khách trên tàu tới
vậy. Song có một người phụ nữ đã giải thích rõ cho anh:

‘Ở đây, trước khi trông thấy tận mắt con tàu mà anh đang nói tới

thì chúng tôi đã nghe thấy tiếng nó rồi. Gió ngoài khơi đẩy về bờ
biển mớ âm thanh ồn ào báo cho chúng tôi biết rằng nó đang đi
ngang qua vùng biển này. Những người lần đầu tiên nghe tiếng nó
thường cảm thấy sợ, còn những người khác thì chạy vội lên đỉnh
ngọn tháp trên thành hoặc chạy tít ra đầu đê chắn sóng để nghe
cho rõ hơn. Và khi ở đó, từ phía xa, họ thấy nó lớn dần lên nơi chân
trời, thì những người mắt tinh nói rằng trên tàu ai nấy đều há
miệng rất to, vì họ đang oang oang kể lại cuộc đời và những nỗi
thống khổ của họ. Tất cả thi nhau nói cùng một lúc, đến nỗi các
câu chuyện của họ lẫn lộn vào nhau. Chính vì lẽ đó mà các câu chuyện
chúng tôi nghe được đều đã xáo trộn đan xen cả. Song vì rốt cuộc
mỗi người đều nghe thấy điều họ có thể nghe thấy, và có thể nghe
thấy điều mình muốn, nên tất thảy đều ít nhiều hài lòng khi
con tàu buồm đi qua.’

“Anh tự nhủ rằng tất cả những câu chuyện người ta có thể kể,

tất cả những câu chuyện người ta có thể trải qua và tất cả những câu
chuyện người ta có thể nghe thấy, chắc đều giống với những câu
chuyện của con tàu buồm.

“Anh bước xuống bến cảng với niềm tin chắc rằng cuối

cùng mọi thứ cũng an bài theo cách mà có lẽ ta không bao giờ dự tính
được. Ý nghĩa của cuộc sống giống như con chim luôn lẩn trốn.
Chúng ta chạy theo bộ lông của nó và lầm tưởng nó với những màu
sắc bầu trời trong buổi chiều hừng hực sôi bên bờ biển.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.