ĐÔI MÔI CỦA NƯỚC - Trang 152

gì Aziz và Hawwâ từng nói với nhau. Tôi không tài nào tin nổi điều
đó, song tôi không hề ngạc nhiên khi hỏi tên nàng và nghe nàng trả
lời rằng nàng tên là Hawwâ. Tôi đã cầu phúc hàng ngàn lần cho
những tính toán xác suất của Aziz và cho thứ sở thích tai ác của Abd
el-Kader. Tôi đã cầu phúc cho tất cả những thần linh mà tôi có thể
nhớ vào giây phút này và tôi cảm ơn họ đã đặt tôi vào tay một người
đàn bà giống như sự hiển linh, vào tay một người mới đến hết sức
đặc biệt, mãnh liệt và sâu sắc, vừa mang bản chất nhục dục lại vừa
như phép lạ, vào tay một bóng ma sở hữu, vào tay người đàn bà định
mệnh của tôi.

Nàng có vẻ đẹp khủng khiếp không ai chịu đựng nổi. Hoặc, ít ra là

tôi thấy nàng như vậy. Đôi mắt nàng mênh mông như xuyên thủng
da thịt tôi. Đôi bàn tay nàng dạy tôi đủ mọi điều. Nàng là người tình
khiến tôi ngỡ ngàng nhất, dịu dàng nhất và cũng mãnh liệt nhất,
thoáng qua nhất song lại sâu đậm nhất. Tôi những muốn được yêu
nàng mãi mãi, bằng đôi bàn tay mình, chiếc mũi mình, đôi tai
mình, bằng tất cả những gì mà nàng để tôi trao cho nàng.

Chúng tôi ở bên nhau hồi lâu trong căn phòng khách sạn của tôi;

bên dưới, tất cả những tiếng động trên quảng trường ăn mừng thay
chúng tôi, chúng lọt qua cửa sổ như thể đám nhạc công chơi cho
chúng tôi nghe vậy. Trên bụng Hawwâ có hình xăm rất giống với
hình của tôi. Khi chúng tôi làm tình trong tư thế đối diện thì hai
hình bàn tay bé xíu của chúng tôi vừa khít với nhau. Tất cả đều vừa
khít với nhau. Tên nàng thậm chí còn rất chuẩn xác: nó là biểu tượng
cho cuộc tìm kiếm mộng du của tôi. Hawwâ là người đàn bà-hổ báo,
người đàn bà-nước, người đàn bà-giấc mơ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.