ĐÔI MÔI CỦA NƯỚC - Trang 78

điều mà giờ đây tôi chỉ còn nhớ mang máng. Băng giá một lần nữa
lại tan ra dưới ánh nắng của tình yêu, rất chậm rãi, như mầm non
nhú lên trên cành cây, như cổ người đàn bà lộ ra khi những ngày
nắng đẹp quay lại.

Và bất ngờ xuất hiện trước mặt tôi, trần trụi trong làn nước

nóng bỏng, là người đàn bà giống y hệt như người ở Paris. Cuộc gặp
gỡ bỗng trở nên quan trọng tới mức, dù bề ngoài có thế nào thì
cũng khó mà cho là ngẫu nhiên được. Cả hai đều tên là Lisa, người
gốc Calgary, và, hơn thế nữa, trong suốt hơn mười năm họ đều
học cùng trường. Ở trường đại học, một ông giáo đã quyến rũ cả hai
người và hướng họ theo học môn văn. Ngoài đường, mọi người đều
nhầm họ với nhau. Hơn một lần, hai nàng có cùng những người
tình và người theo đuổi.

Chúng tôi làm tình suốt đêm, với vô vàn âu yếm, không hề vội

vã, như hai người bạn thân trò chuyện sau nhiều năm không gặp
mặt. Bóng trăng rọi vào phòng tôi là nhân chứng cho từng chuyển
động, từng lời nói, từng nụ hôn của chúng tôi; ánh sáng của nó, được
tuyết phản chiếu, làm nổi bật, trên làn da láng bóng mồ hôi của
chúng tôi, cái thân phận tình nhân ma quỷ của chúng tôi, làn da nhợt
nhạt tới mức vào buổi sáng chúng tôi trở thành trong suốt, như
tuyết tan. Khi mặt trời mọc, chúng tôi chia tay nhau. Mỗi người mỗi
ngả.

Chuỗi dây xích nối những mối tình của tôi khẳng định cái cảm

giác tôi là miếng ghép tí xíu trong một trò chơi lớn tới mức tôi không
thể nắm bắt được ý nghĩa của nó. Tôi cũng có thể nói về những
người Mộng du như vậy, vốn chỉ là những miếng thẻ tầm thường
trong trò chơi đỏ đen khổng lồ, họ lại tự cho mình là nhân vật chính
của sân khấu mà thực ra họ chỉ là thứ chi tiết không đáng kể trong
bối cảnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.