ĐÔI MÔI CỦA NƯỚC - Trang 79

Chúng tôi giống như hạt bụi rơi trên bóng đèn đã bật sáng, song

lại tự cho mình là con đom đóm duy nhất được ân sủng trong số
hết thảy các con khác.

Trong bể tắm, Iracema ngồi bên phải tôi, còn Yitirana ngồi bên

trái, hai người hát khe khẽ vào tai tôi một giai điệu trong Carmen,
một hình thức cảnh báo tôi đừng tỏ ra có quyền sở hữu, mà cũng có
thể là cách mô tả con chim đam mê bay từ cơ thể này sang cơ thể
khác, từ cuộc sống này tới cuộc sống khác, và thậm chí vượt lên cả
tâm thức của chúng tôi: “Tình yêu là con chim nổi loạn không ai có
thể thuần hóa...”

Trong khi tôi làm tình với Lisa, vuốt ve nàng và dùng hai tay đỡ

nàng lên bên dưới người tôi, một phần cơ thể như tách ra khỏi tôi,
leo vào trong nàng như một dòng thủy ngân và đo nhiệt độ cho nàng.
Bài ca của hai cô nàng Braxin xuất hiện trong thâm tâm tôi, cảnh
báo cho tôi mối nguy hiểm muốn sở hữu toàn bộ những người mà
tôi yêu, đầu tiên là Lisa, rồi đến người mà nàng đang hiện thân.
Và thế là tôi tự nhủ rằng con chim đam mê rồi sẽ tiếp tục đường
bay, nhưng lúc này tôi vẫn còn giữ nó trong lòng bàn tay mình.

Cho dù tôi có đặc ân to lớn là tìm lại được Lisa trong một lúc, nàng

cũng không thể là tất cả những gì phải xảy đến, nhờ cuộc gặp gỡ
này. Trong cơn xoáy lốc của đam mê, mọi thứ đều cuốn theo thứ
khác, mọi cánh cửa đều dẫn tới cánh cửa khác, và khu vườn vẫn là
điều hứa hẹn ở cuối con đường. Vậy mà tôi cảm giác rõ ràng mình
đang tiến lại gần đó.

Hai nàng Braxin, hai nàng Lisa, Simone và Martine, gần như là

chị em gái, và khúc nhạc được hát vào tai tôi đã trở thành thứ dấu
hiệu báo số phận, dấu hiệu thuận lợi cho một cuộc tìm kiếm sở
hữu tình yêu mới, thêm lần nữa, trên cái vòng xoáy ốc mà chắc
chắn cuối cùng sẽ dẫn tôi tới Aziz. Sự sở hữu mà có lẽ tôi không thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.