ĐÔI MÔI CỦA NƯỚC - Trang 82

VII. Chiếm hữu trên không trung

Hợp đồng tiếp theo đưa tôi tới Carthagène

(1)

. Lúc này tôi nhận

ra rằng Carthagène des Indes và Mogador là hai thành phố sinh
đôi. Những bức tường thành của chúng tạo ra trong thành phố một
không khí sôi sục, biến những con phố thành những mạch máu
nóng. Những bức tường thành giống với bọt sóng biển, làm thành
đường chân trời che khuất mặt trời, chúng lưu giữ kỷ niệm về
những khẩu súng thần công của tàu bắt cướp biển, về những người
đàn bà uyển chuyển như sóng biển, về những người đàn ông hưng
phấn nhảy múa theo tiếng trống để khẳng định sự quyến rũ của
mình; cả hai thành phố đều mang hơi thở mặn mòi, cảm giác ẩm
ướ

t của ban đêm, mùi vị của dục tình. Chúng là giấc mộng được gia

cố bởi những người đàn ông bị sự cuồng nhiệt, nhịp điệu, cơn mất
ngủ giày vò.

Hai ngày trước khi rời khỏi Carthagène, buổi tối, tôi có tham dự

buổi hòa nhạc của một nữ ca sĩ người Braxin luôn làm tôi thấy phấn
chấn, nàng tên là Laїla. Trong hơi nóng ngọt ngào của đêm Caribê,
khi thấy nữ ca sĩ thể hiện sức quyến rũ đầy ma thuật của mình
trên cái sân khấu nàng hoàn toàn làm chủ, tôi nhận thấy rõ ràng
hơn bao giờ hết rằng các ca sĩ mang lại cho khán giả của họ cảm
giác đang ở cùng với người tình đam mê của mình, và tôi cảm thấy
mình đang được mời gọi hãy yêu nàng đi, và tôi chắc là tất cả đám
khán giả mày râu cũng cảm thấy như vậy. Dù biết là mình chỉ tưởng
ra vậy thôi, song tôi vẫn cảm thấy thích thú với sự hấp dẫn này,
giống như cảm giác thích thú khi xem phim dù biết rằng đó chỉ là
chuyện bịa.

Tôi có cảm giác hoang tưởng và tự phụ là Laїla chỉ nhìn mỗi mình

tôi, hẳn nhiều người đàn ông xung quanh tôi cũng cảm thấy như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.