ĐỢI MƯA TẠNH - Trang 109

Chỉ có Bắc Vũ là khác biệt, cô mặc quần sóoc hở rốn, trang điểm xinh đẹp
mùa hè đi dép xăng- đan, cũng sơn móng tay đẹp đẽ.
Sau lưng bọn họ chỉ trỏ Bắc Vũ phóng đãng, nhưng ai mà không lặng lẽ soi
gương nhìn cách ăn mặc của mình trong kí túc xá, muốn mình cũng trang
điểm thời thượng như vậy.
Bạn trai Lý Tĩnh Di nghe vậy, cười với cô ta: “Loại con gái cá biệt này
cũng sẽ hấp dẫn mấy tên lưu manh, có lẽ khuôn mặt kia cũng đã sớm chỉnh
sửa hết rồi. Nhị Trung cũng hiếm lắm mới có một học sinh như vậy.”
Nhưng trong lòng anh ta không hề nghĩ như vậy, cô gái kia nhìn không hề
tục khí phóng đãng chút nào, chỉ là hơi thờ ơ, có lẽ còn hơi kiêu ngạo nữa.
Mà lúc này Bắc Vũ đang tựa vào cột, chỉ biết ngửa mặt lên trời: chỉnh sửa
con mợ anh!
Mười năm đã trôi qua, lại nghe lời đồn nhảm như thế, tuy cô không còn
phẫn nộ, nhưng không khỏi khó chịu.
Cô vô cùng may mắn khi năm đó có Giang Việt cặn bã che chở, nếu không
phải đối mặt với ác ý của những người này, không biết cô còn phải chịu bao
nhiêu ấm ức.
Cũng may cô chẳng để trong lòng.
Hai người đằng sau vẫn còn đang nói chuyện.
“Em về chỗ ngồi trước đi, anh đến phòng nghỉ hút điếu thuốc.”
“Vậy anh nhanh lên, hôn lễ sắp bắt đầu rồi.”
“Ừ.”
Tiếng bước chân rời đi, Bắc Vũ từ từ đứng thẳng, nhìn về phía phòng nghỉ
kia.
Đi đến nơi đẩy cửa ra, bạn trai Lý Tĩnh Di đang ngồi trên sa lon hút thuốc,
thấy cô đi vào, hình như hơi ngạc nhiên, nhưng nhanh chóng mỉm cười lịch
sử: “Đàn em vào nghỉ ngơi à?”
Bắc Vũ nở nụ cười xinh đẹp với anh ta: “Hôn lễ còn chưa bắt đầu, bên
ngoài hơi lộn xộn, vào đây ngồi một chút.”
Nói xong, đi đến ghế sa lon ngồi xuống, chỉ cách anh ta một chút.
Bởi vì phải thường xuyên chụp ảnh, cho nên cô biết mình cười như thế nào
là đẹp mắt nhất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.